Gửi: Mon Sep 29, 2008 5:31 pm Tiêu đề: BÁ NHA- TỬ KỲ Tác Giả: TÔN NỮ DIỆU TRANG
BÁ NHA- TỬ KỲ
Bá Nha, Tử Kỳ tri âm nổi tiếng
Truyện xưa, hai người kết bạn, nổi danh.
Tri là hỉểu bíết rõ ràng tâm trạng
Âm là âm thanh, diễn đạt, bạn mình.
Theo chuyện kể, Bá Nha làm quan lớn.
Một hôm, đi du ngoạn, dạo trong rừng.
Ngắm cảnh đẹp, dòng suối trong, mây trắng
Ông lấy đàn, dạo bản nhạc mến thương.
Khúc nhạc tuyệt vời, lâng lâng êm diệu
Dạo đàn xong, ông thoải mái vô cùng.
Lòng nhẹ nhàng như mơn man cảnh sắc
Bỗng người tiều phu xuất hiện trước ông.
Bó củi xuống đất, khách trông hớn hở:
“Ngài đánh đàn hay, quyến rũ quá chừng.
Âm điệu tuyệt vời, du dương ngát tỏa
Làm người nghe, hiểu rõ được lòng ông.”
Bá Nha ngạc nhiên vô cùng, hỏi lại
“Tâm trạng tôi, ông hiểu 1úc đánh đàn.
Ông hiểu thề nào? Tình tang khúc trước
Ta nghĩ gì, xin quý khách đoán xem?”
“ Quả đúng vậy, giờ ta đàn bản khác
Ông thử nghĩ xem, tâm ý của ta.”
Bàn tay nghệ sĩ Bá Nha so phiếm
Tiếng nhạc nâng cao, lấp lánh sáng lòa.
“ Thật tuyệt diệu!” Tử Kỳ giờ la lớn:
“Tiếng đàn chơi vơi, trầm bổng ngao du.
Ngài đang nghĩ, vi vu về mây trắng
Mây lênh đênh, du lãm chốn mịt mù”
“ Đúng vậy! Tiên sinh quả là tri kỷ
Là Tri Âm, là huynh đệ của ta.
Hiểu rõ tiếng đàn, lời ca của mỗ
Ta rất vui khi kỳ ngộ ai mà!”
Từ đó hai người kết thân nhau bè bạn
Trở thành Tri Âm, thưởng thức tiếng đàn.
Bá Nha so phiếm, tình tang thánh thót
Tử Kỳ hiểu đựợc tiếng nhạc vấn vương.
Hai người hò hẹn, mùa xuân gặp gỡ
Để Tử Kỳ thưởng thức nhạc Bá Nha.
Khi quan đến, ông ta chẳng còn nữa.
Giờ tiều phu đã rời bỏ Ta Bà.
Bá Nha buồn bã, liền ra mộ bạn
Rừng núi hoang vu, gió lạnh, sương rơi
“ Tri Âm lìa đời, nào ai bên cạnh
Hiểu được tiếng đàn, âm luật chơi vơi?”
Đập bể cây đàn tức thời bên mộ
Bá Nha cô quạnh, ủ rũ ra về.
“Còn ai bạn vàng, hiểu ta tiếng nhạc?
Kể tử nay chấm dứt bản đàn kia!”
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn