ĐÂY LÀ PHẦN TẢN MẠN VỀ TRUYỆN KIỀU : HỎI & ĐÁP CHO VUI THÔI !!!
KHÔNG NÊN BÌNH LUẬN QUÁ XA ... OK ?
Tôi rất hân hạnh & vui đã làm quen được với : doanthaithuy, Ledinhduc, lanhattan, hoctroluoi V.V... Các bạn đã hỏi và được giải đáp . Nay tôi có câu muốn hỏi các bạn :
TRONG TRUYỆN KIỀU 2 CÂU NÀO LÀ 2 CÂU "SEXY" NHẤT ? (SEXY nhưng không tục nhé !!!)
Cám ơn các bạn
MHT
Được sửa bởi MAI THO ngày Sun Sep 11, 2011 10:34 am; sửa lần 2.
Xin lỗi anh MAI THO, hình quá nhỏ nhưng dường như hình thứ 2 là hình chụp, chắc anh có máy vượt thời gian nên đã chụp được hình của Đặng Trần Côn tiên sinh?
Không gian internet bao la, mà tại sao anh cho cái hình nhỏ xíu như con tem vậy ?
Gửi: Sun Sep 11, 2011 2:04 pm Tiêu đề: GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG VỀ ĐOÀN THỊ ĐIỂM
GIAI THOẠI ĐOÀN THỊ ĐIỂM & TRẠNG QUỲNH
Tác Giả: Trạng Quỳnh
Thuở còn đi học, Quỳnh càng ngày càng mê cô con gái thầy học là Đoàn Thị Điểm là người vừa xinh đẹp, đoan trang lại giỏi văn thơ.
Nhưng trêu chọc với nàng không dễ bởi ngoài tính tình đoan trang, Thị Điểm còn rất giỏi văn thơ nhất là ứng đối. Có lần Quỳnh từ phố Mía về, Thị Điểm thấy Quỳnh đang ngồi, liền ra ngay một vế đối có ý trêu:
"Lên phố Mía gặp cô hàng mật, cầm tay kẹo lại hỏi thăm đường." (kẹo tiếng địa phương còn có nghĩa là kéo lại).
Gặp câu đối ra toàn mía, mật kẹo, đường, Quỳnh nghĩ mãi không ra vế đối, bí quá,
đành phải đánh bài chuồn.
Một hôm, thấy cô Điểm vào buồng tắm, nhà vắng, Quỳnh nghịch ngợm gõ cửa đòi vào. Cô Điểm vốn hay chữ, tức cảnh, ra ngay một vế đối, bảo Quỳnh đối được thì cho vào. Câu đối như sau:
- "Da trắng vỗ bì bạch!". (Bì bạch, chữ hán cũng có nghĩa là da trắng).
Quỳnh nghĩ nát óc cũng không tìm ra câu để đối, đành lủi thủi bỏ đi nhưng nghĩ bụng sẽ tìm dịp lỡm lại Thị Điểm.
Một lần khác, Quỳnh ngồi đối diện với Thị Điểm qua cửa sổ Thị Điểm lại đọc một câu:
"Hai người ngồi song song hai cửa sổ." (Song là hai, song cũng có nghĩa là song cửa). Lại một lần nữa, gặp câu quá hóc búa, Quỳnh bí quá đành lảng ra chỗ khác.
Một hôm tối trời, thừa lúc Thị Điểm ra ngoài, Quỳnh lẻn vào giường Thị Điểm nằm trước. Thị Điểm không biết, vào buồng sờ soạng, vô tình quờ ngay tay vào... Thị Điểm biết ngay là Quỳnh nghịch ngợm, liền ra cho một vế đối, bảo không đối được sẽ mách thầy học về tội sàm sỡ.
Vế đối ra như sau:
"Trướng nội vô phong phàm tự lập."
(Trong phòng không có gió mà cột buồm lài dựng lên)
Lần này Quỳnh đối được ngay:
"Hưng trung bất vũ thủy trường lưu"
(Trong bụng không có mưa mà nước vẫn chảy dài).
Lần đó Quỳnh thoát tội.
Nhân ngày xuân, thầy sai Thị Điểm đem lễ lên chùa. Quỳnh được thầy cho theo cùng. Trên đường, Thị Điểm chỉ cây xương rồng bảo Quỳnh:
- Cây xương rồng, trồng đất rắn, long vẫn hoàn long (Long là lỏng lẻo, chữ Hán long nghĩa là rồng, mà chữ rồng đã dùng ở trên).
Về ý, Thị Điểm nói bóng, Quỳnh ngang ngạnh, có dạy dỗ thế nào cũng không chuyển được.
Chữ đối đã khó, ý lại sâu xa. Thế mà Quỳnh đối lại được rất chỉnh, lại tỏ được cái ý nhất quyết giữ cái tính ấy và còn thách thức Thị Điểm nữa. Quỳnh đối mhư sau:
- Quả dưa chuột, tuột thẳng gang, thử chơi thì thử (Thử chữ hán nghĩa là chuột, mà chữ chuột cũng đã dùng trên).
Cũng qua lần đối đáp này, hai người thấy tư tưởng không hợp nhau nên từ đấy thôi xướng họa.
Kết Thúc (END)
Được sửa bởi MAI THO ngày Sun Sep 11, 2011 2:23 pm; sửa lần 1.
Gửi: Sun Sep 11, 2011 2:21 pm Tiêu đề: GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG VỀ ĐOÀN THỊ ĐIỂM (TIẾP THEO)
NHỮNG GIAI THOẠI KHÁC :
Tóm tắt:
Bà Đoàn Thị Điểm đứng hàng đệ nhất trong các Nữ sĩ tên tuổi trên văn đàn Việt Nam như: Bà Huyện Thanh Quan, Hồ xuân Hương, Sương Nguyệt Anh,... Bà là một Nữ sĩ có thi tài lỗi lạc, lời thơ tao nhã, đài các, bóng bẩy đầy âm điệu. Bà còn là một phụ nữ mẫu mực Nho phong, đầy đủ hiếu thảo, nghĩa khí, Tứ Đức, Tam Tùng..
1. Đối chữ sách:.
Cô Điểm, khi lên 6 tuổi, đang học Sử Ký Trung Hoa, anh là Đoàn Doãn Luân lấy một câu trong Sử Ký ra câu đối:.
Bạch xà đương đạo, Quý bạt kiếm nhi trảm chi.
Cô Điểm liền lấy một câu cũng trong Sử Ký đối lại:.
Hoàng long phụ chu, Vũ ngưỡng Thiên nhi thán viết.
Nghĩa là:.
Rắn trắng giữa đường, Ông Quý (Lưu Bang) tuốt gươm mà chém.
Rồng vàng đội thuyền, Ông Vũ (Hạ Vũ) ngửa mặt lên Trời mà than.
2. Đối chữ bóng:.
Anh Luân thấy Cô Điểm đang soi gương trang điểm nơi cửa sổ, liền ra câu đối:.
Đối kính họa mi, nhứt điểm phiên thành lưỡng điểm.
Cô Điểm liền đối lại:.
Lâm trì ngoạn nguyệt, chích luân chuyển tác song luân.
Nghĩa là:.
Trước gương vẽ mày, một điểm hóa thành hai điểm, cũng có nghĩa là một Cô Điểm hóa thành hai Cô Điểm.
Tới ao xem trăng, một vừng tròn chuyển thành hai vừng, cũng có nghĩa là một anh Luân chuyển thành hai anh Luân.
Sự tài tình ở đây là cảnh rất thực, dùng được tên 2 người đúng với cảnh vẽ mày và ngắm trăng..
3. Đối chữ.
Có lần Đoàn Doãn Luân từ ngoài đi vào nhà, thấy em gái đang ngồi bên rổ kim chỉ, liền đọc:.
Huynh lai đường thượng tầm song nguyệt. (Anh trai đến nhà trên tìm 2 mặt trăng)
Song nguyệt là 2 mặt trăng, mà theo chữ Hán, 2 chữ Nguyệt ghép lại là chữ Bằng: Bè bạn, bằng hữu, nên câu trên còn có nghĩa là: Anh trai đến nhà trên tìm bạn..
Cô Điểm liền đối lại:.
Muội đáo song tiền tróc bán phong. (Em gái đến trước cửa sổ bắt nửa làn gió)
Bán phong là nửa làn gió, mà cũng có nghĩa là phân nửa chữ Phong tức là chữ Sắt nghĩa là con rận. Nên câu đối trên có nghĩa là : Em gái đến trước cửa sổ bắt con rận..
Khi hay tin chị dâu sanh được con gái đầu lòng trong đêm rộn rịp vui mừng, Cô Điểm đùa với anh, đọc rằng:.
Bán dạ sinh hài, Hợi Tý nhị thời vị định. (Nửa đêm sanh con, Hợi Tý 2 giờ chưa định)
Đoàn Doãn Luân liền đối lại:.
Lưỡng tình tương phối, Kỷ Dậu song hợp nãi thành. (Hai tình phối hợp, Kỷ Dậu 2 hợp mà thành)
Với lối chơi chữ, 2 chữ Hợi và Tý ghép lại thành chữ Hài; chữ Kỷ và chữ Dậu ghép lại thành chữ Phối..
4. Vịnh nước Đằng bỡn ông hai vợ:.
Có lần ở Chương Dương, Bà Đoàn đang giảng sách cho học trò, tới đoạn: Đằng là nước nhỏ, lại lọt vào giữa 2 nước lớn là Tề và Sở, nên việc ngoại giao với 2 nước lớn rất khó khăn. Vào lúc ấy, ông hàng xóm có 2 vợ gây lộn om sòm. Bà tức cười, bảo học trò lấy đầu đề nước Đằng làm thơ bỡn ông hai vợ. Học trò có nhiều đứa làm bài, nhưng bài của Đoàn Lệnh Khương (con của anh Luân) là có ý hay hơn cả, được Bà chỉnh văn lại, ghi ra như sau đây:.
Đằng quốc xưa nay vốn nhỏ nhen,
Lại thêm Tề, Sở ép hai bên.
Quay đầu với Sở, e Tề giận,
Ngảnh lại sang Tề, sợ Sở ghen..
Đó đúng là hoàn cảnh của ông hàng xóm có 2 bà vợ hay ghen..
5. Thách đối kén chồng:.
Nhiều người khoa bảng thời bấy giờ nghe tiếng Cô Điểm hương sắc vẹn toàn, văn chương lỗi lạc, nên đều có ý muốn đến thử tài và cầu hôn, nhưng tất cả đều chịu thua tài Cô Điểm và rút lui..
Chuyện thứ nhứt là Ông Vũ Diệm, bạn của Nhữ Đình Toản, đỗ Hoàng Giáp năm 1739, đến viếng Cô Điểm. Biết được dụng ý của người khách tài hoa nầy, Cô Điểm liền ra tay trước, bằng cách sai con hầu bưng ra một khai trầu mời khách, rồi Cô sẽ ra sau, nhưng trên khai trầu Cô để sẵn một tờ giấy, trên đó Cô viết một câu đối nhờ khách đối giúp:.
Đình tiền thiếu nữ khuyến tân lang.
Câu nầy có nghĩa đen là: Trước sân gió thoảng phất cây cau. Thiếu nữ là cơn gió nhẹ, tân lang là cây cau; nhưng nghĩa bóng của câu nầy theo cách đồng âm: Trước sân, người con gái mời chàng rể mới. (Thiếu nữ: Con gái. Tân lang: Chàng rể)..
Vũ Diệm thấy câu thách đối khó quá, không thể đối nổi nên đành rút lui, không dám trêu vào giai nhân nữa..
6. Sứ Tàu bị lỡm:.
Thời xưa, mỗi lần có đoàn sứ bộ của nước Tàu sang nước ta, triều đình thường kén chọn những người tài giỏi, lanh lợi, văn hay chữ tốt, thạo việc ứng đối, để giả làm các công việc: Bán hàng, đưa đò, hoặc làm việc nơi các Công quán, mục đích là để đối đáp với Sứ Tàu làm cho họ kính phục nước Nam ta..
Sử có chép, đoàn Sứ Mãn Thanh sang nước ta, 2 vị đứng đầu là: Hàng Địch Lộc và Nhiệm Lan Chi. Trong số những người bán hàng trên đường Sứ Tàu đi qua, có Cô Điểm và chú bé Trần Quang Trạch, con trai của Ông Hoàng Giáp Trần Danh Ninh, mới hơn 10 tuổi mà đã giỏi văn thơ ứng đối. Bộ điệu Sứ Tàu hống hách, thấy có cô bán hàng xinh đẹp thì nói đùa một câu:.
Nam phương nhất thốn thổ, bất tri kỷ nhân canh.
(Phương Nam có một tấc đất, không biết bao nhiêu người cày)
Cô Điểm đứng đó liền đáp lại rằng:.
Bắc quốc đại trượng phu, giai do thử đồ xuất.
(Nước Tàu phương Bắc các bậc đại phu đều bởi đường ấy mà ra)
Hai câu đối trên, nếu giải nghĩa thanh thì đối nhau rất thanh, giải nghĩa tục thì đối nhau rất tục, Ó nghĩa hơn hẳn Sứ Tàu, thật xuất sắc tài tình. Bọn Sứ Tàu tưởng nói bỡn như vậy là bóng gió cao kỳ để hạ nhục Cô bán hàng, nào dè Cô hiểu ý, lanh trí trả lời đích đáng, đem cái nhục trả lại chúng, làm chúng hổ thẹn rút lui, phục tài gái nước Nam, không còn dám bỡn cợt gái nước Nam nữa..
Gửi: Sun Sep 11, 2011 2:36 pm Tiêu đề: Tiểu sử Đoàn Thị Điểm
Tiểu sử Đoàn Thị Điểm sinh 1705, hiệu Hồng Hà, biệt hiệu Ban Tang. Quê tại làng Hiến Phạm, xã Giai Phạm, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên). Do lấy chồng họ Nguyễn nên bà còn có tên là Nguyễn Thị Điểm.
Bà là con gái ông hương cống Đoàn Doãn Nghi, mẹ bà là người họ vũ và là vợ hai ông Nghi, nhà ở phường Hà Khẩu, Thăng Long (phố Hàng Bạc bây giờ) sinh một trai (1703) là Đoàn Doãn Luân và một gái (1705) là Đoàn Thị Điểm. Từ nhỏ anh em bà đã theo mẹ về ở với ông bà ngoại là quan Thái lĩnh bá, và được dạy dỗ chu đáo lầu thông Tứ thư, Ngũ kinh như anh bà.
Đoàn Thị Điểm là người có tài trí và nhan sắc hơn người, nổi tiếng từ hồi trẻ. Năm 6 tuổi đã học rất giỏi. Năm 16 tuổi, có quan thượng thư Lê Anh Tuấn mến mộ muốn xin làm con nuôi, để tiến cử vào cung chúa Trịnh, nhưng bà nhất định từ chối. Về sau cha mất, gia đình phải chuyển về quê nhà, được ít lâu dời về làng Võ Ngai, tại đây Đoàn Thị Điểm cùng anh trai Đoàn Luân hành nghề dạy học.
Nhưng ông Luân mất sớm, bà Điểm lại đem gia đình lên Sài Trang, ở đây bà được vời dạy học cho một cung nữ. Thời gian này bà kiêm luôn nghề bốc thuốc, gần như một tay nuôi sống cả gia đình - gồm 2 cháu nhỏ, mẹ và bà chị dâu goá. Bởi tài năng và sắc đẹp cộng với tính hiếu thuận rất đáng quý, bấy giờ bà được nhiều người cầu hôn nhưng nghĩ đến gia đình đành chối từ tất cả.
Năm 1739 bà lại dẫn gia đình về xã Chương Dương dạy học.
Năm 1743, sau một lời cầu hôn bất ngờ và chân thành, bà nhận lời làm vợ kế binh bộ tả thị lang Nguyễn Kiều, đang góa vợ, rồi theo ông về kinh đô. Ông Nguyễn Kiều sinh năm 1695, đậu tiến sĩ năm 21 tuổi, nổi tiếng là người hay chữ. Sau đám cưới vài ngày, thì ông Kiều phải đi sứ sang Tàu. Thời gian này Đoàn Thị Điểm còn nghiên cứu thiên văn, bói toán và viết sách...
Năm 1746, ba năm chờ chồng dài đằng đẳng vừa kết thúc, bà lại phải khăn gói, từ biệt mẹ già cháu nhỏ để sang Nghệ An, nơi ông Kiều mới được triều đình bổ nhiệm. Sang Nghệ An buồn bã quá, một phần nhớ người thân lại thêm lạ nước lạ cái, bệnh hoạn xuất hiện rồi ngày càng phát, đến ngày 9 tháng 11 năm 1748 (âm lịch), Đoàn Thị Điểm qua đời, hưởng dương 44 tuổi.
Sự kính yêu của người đời sau với Đoàn Thị Điểm không chỉ vì tài thi văn điêu luyện, đặc sắc, còn vì bà có những phẩm chất cao quý, đức hạnh tốt đẹp xứng đáng là mẫu phụ nữ tiêu biểu của xã hội Việt Nam ở mọi thời đại.
Gửi: Sun Sep 11, 2011 2:41 pm Tiêu đề: Sự nghiệp Đoàn Thị Điểm
Sự nghiệp Đoàn Thị Điểm được xem là đứng đầu trong số các nữ sĩ danh tiếng nhất Việt Nam (sau đó là Bà huyện Thanh Quan, Hồ Xuân Hương, Sương Nguyệt Ánh).
Bà làm thơ rất hay, tiếng tăm đã nổi từ 15 tuổi, được những bậc hay chữ cùng thời như Ngô Thì Sĩ, Đặng Trần Côn tán thưởng.
Khi bà dạy học ở kinh thành và Chương Dương xã đều được rất đông học sinh tới học, trong đó có người sau này đỗ tiến sĩ là ông Đào Duy Ích.
Gửi: Sun Sep 11, 2011 2:45 pm Tiêu đề: Tác phẩm Đoàn Thị Điểm
Tác phẩm Đoàn Thị Điểm viết sách nhiều nhưng thất lạc cũng nhiều, hậu thế chỉ còn biết đến một vài tác phẩm Hồng Hà nữ sĩ gồm:
Tục truyền kỳCòn gọi là Truyền kỳ tân phả, sách viết bằng chữ Hán. Xem chi tiết ở trang Truyền kỳ tân phả.
Chinh Phụ NgâmLà bản việt hoá của tác phẩm Chinh Phụ Ngâm bằng hán văn của ông Đặng Trần Côn sáng tác.
Bản dịch gồm 412 câu theo lối song thất lục bát, trong diễn tả nhiều tâm trạng: hy vọng, buồn bã, giận hờn tựu về một mối đó là nỗi nhớ nhung khắc khoải của một người chinh phụ (vợ có chồng đi lính) đang chờ chồng trở về sum họp.
Đây có lẽ cũng là tâm trạng của bà Điểm trong các năm 1743 – 1746 khi ông Nguyễn Kiểu đi sứ sang Trung Quốc.
Tuy là bản dịch, nhưng thậm chí còn được yêu thích hơn bản chính, nên đến nay được xem như là một sáng tác của bà Điểm.
Tác phẩm từng được dịch ra tiếng Pháp bởi những nhà văn trong nhóm Mercure de France, với tên Les Plaintes d’une Chinh phu (1939). Sau này giáo sư Takeuchi dịch ra tiếng Nhật, với tên Seifu Ginkyoku.
Cùng với Truyện Kiều của Nguyễn Du, Cung oán ngâm khúc của Nguyễn Gia Thiều, bản dịch Chinh Phụ Ngâm của Hồng Hà nữ sĩ được xem là tác phẩm ưu tú nhất của nền thi văn trung đại Việt Nam.
Ô la la! Xin lỗi anh MAI THO nhé, tôi không biết là anh đố tôi đã lâu. Nếu vậy là anh đã chấp nhận đùa rồi nhé, tôi hồi đáp anh đây:
Bắt chước anh, tôi không dùng search tìm kiếm trên net mà chỉ vận dụng trí nhớ để trả lời câu đố của anh:
Nếu tôi đoán không lầm thì hai câu Kiều được cho là sexy nhất là cảnh tả Thúc Sinh xem Thúy Kiều tắm:
"Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên"
Lạm bàn thêm: còn có những câu khác cũng sexy nhưng không hấp dẫn mà còn có vẻ chán chường, như cảnh tả Thúy Kiều sau khi bị Mã Giám Sinh bẻ khóa:
"Đêm xuân một giấc mơ màng
Đuốc hoa để đó mặc nàng nằm trơ"
Còn câu khác thì dung tục hơn nhiều, như cảnh tả các cô gái làng chơi thưa mối hàng cầu nguyện:
Và cũng không có ai cấm tôi lồng ý tưởng khác thô tục vào hai câu thơ tả cảnh Thúy Kiều vạch rào sang nhà Kim Trọng:
"Xắn tay bẻ khóa động đào
Rẽ mây trông tỏ lối vào thiên thai"
Xin lỗi cụ Nguyễn Du tha tội cho hậu sinh khả ố này.
Bây giờ, thì tôi xin đố lại anh MAI THO:
Thúy Kiều gặp cảnh nhà tan cửa nát, phiêu bạt phong trần chỉ vì nguyên do:
"Hỏi ra sau mới biết rằng
Phải tên xưng tuất tại thằng bán tơ"
Sau khi Thúy Kiều trở thành Từ Hải phu nhân và bắt đầu ơn đền oán trả, nhưng tại sao "Trước cờ ai dám tranh cường, 5 năm hùng cứ một phương hải tần" mà không bắt được thằng bán tơ để trị tội ?
Bài viết rất hay và lý thú, cám ơn anh LE HAN SINH rất nhiều. Tôi đang cố gắng theo dõi và tìm hiểu, tuy nhiên vẫn chưa lãnh hội được gì cả, khi nào hiểu được chút ít, chắc chắn sẽ làm phiền anh giải đáp dùm đấy.
Năm xưa, tôi vượt biên êm ả và thành công cũng nhờ 1 ông thầy bói dịch gần nhà.
Khi nào ông thầy bảo tôi: "Đi không được đâu. Chắc chắn bị bắt đấy!" là tôi từ chối với người tổ chức ngay. Y như trong kinh, chuyến đi bại lộ. Có lần toàn thể hành khách, ghe và tài công bị bắt. Có lần khách vừa đổ bến, vừa xuống xe đò đã bị tóm ngay. Cũng có lần, ghe ra khơi đã một ngày, nhưng biển động quá, nhắm đi tới thì chỉ có nước "con nuôi cá", tài công lái ghe quay về và cả bọn ngậm ngùi "má nuôi con".
Khi nào ông thầy bảo tôi: "Đi không được đâu. Nhưng bình an vô sự trở về, cứ đi chơi một chuyến rút kinh nghiệm thêm". Tôi yên tâm ra đi và trở về vô sự, chỉ vì thằng tài công nhát gan, thấy ghe của du kích là hoảng sợ và chuồn mất, báo hại ghe taxi chờ mãi mà không thấy cá lớn đến, đành giải tán.
Khi thầy bảo tôi: "Đi không được đâu. Bị một phen sợ hãi đấy nhưng trở về bình an. Cứ yên tâm mà đi đi". Tôi cũng đánh liều nghe lời thầy ra đi và cả bọn bị du kích rượt chạy trối chết, tôi chui vào bụi rậm trốn hết một ngày một đêm, rồi cũng thoát về được nhà.
Khi ông thầy bảo tôi: "Đi không được, trở về bình an nhưng mà có hao tài đấy, đừng đem tiền bạc theo, cũng đừng giao tiền hay đồ đạc cho tổ chức trước". Lần họp sau cùng, tên tổ chức dặn: đừng đi xích lô hay xe ôm, tụi nó mà báo công an là ở tù cả, đi xe đạp đến đây, không bị ai đế ý, xe sẽ có người giao lại tận nhà . Nghe lời ông thầy, tôi nhờ thằng em chở đến nhà tên tổ chức . Đúng như lời ông thầy, bao nhiêu xe đạp của khách đem đến, bị tên tổ chức đem cầm cả đế lấy tiền trả cho taxi, mà cá lớn thì bất ngờ hỏng máy.
Lần đi cuối cùng thành công, thì ông thầy bảo: "Đi được rồi, bình an vô sự, không gặp nguy hiểm nào, tao chờ ba mày đem điện tín mày gởi về báo tin vui". Tôi có hỏi lại: "Trên đường di chuyển ra cá lớn, có gặp trở ngại nào không? vì phải xuống Mỹ Tho ngủ một đêm, sáng hôm sau đón phà đi Bến Tre, và phải đi bộ khoảng hơn 10 cây số mới đến điểm tập trung ra cá lớn". Ông thầy cười và nói nhiều câu tôi không hiểu gì cả, chỉ nhớ có câu "quan không động" gì gì nữa đó, và thầy phán: "Yên tâm. Mày mà có chửi tụi công an, nó cũng làm lơ cho mày đi". Chuyến đi này bình yên và trót lọt, trên đường đi đã vài lần gặp mấy tên du kích nhìn tôi soi mói, nhưng tôi vững tin lời thầy, bình tĩnh bước (không dám có gan chửi tụi nó đâu). Người dẫn đường là dân địa phương đi trước tôi khoảng năm chục thước, tôi lò dò theo sau. Sắp đến điểm tập trung, thì gặp hai tên du kích đang ngồi chơi trên bậc thềm của UBND xã, một tên đứng dậy xách súng bước về phía tôi, nhưng tên thứ hai gọi giật tên kia lại và nói gì đó, tên thứ nhất lại ngồi xuống, tôi vẫn thản nhiên ôm cái túi xách bước đi dù rằng tim đánh trống.
Tôi có duyên với bói dịch thế đó, mà ông thầy nổi tiếng nhiều năm trời không hề bói sai bao giờ và cũng không bao giờ lấy tiền với bất cứ ai, cùng lắm thì thầy chỉ nhận cho gói trái cây, còn đồ đạc; tiền bạc hay tài sản quý giá là thầy từ chối ngay tức khắc. Hồi đó khi tôi mở miệng xin ông thầy này dạy cho, thì thầy hỏi ngày sinh tháng đẻ và bấm tử vi, xong thày phán một câu xanh rờn: "Số mày Tham Lang tại Mệnh, mày không thể nào thành thầy tướng số hay bói toán được, đừng tốn công vô ích". Khi tôi hỏi thầy: "Khoa bói toán là khoa học hay huyền bí?". Thì thày nói: "Tao cũng không biết là khoa học hay huyền bí, nhưng tao tin là có thần linh, thần linh làm tao sáng dạ ra và nhìn thấy ngay vấn đề cần giải khi bói. Vì vậy tao không bao giờ xem bói dịch lấy tiền, nếu thần linh thấy tao có lòng tham và bỏ đi, thì tao không còn xem bói dịch được nữa".
Có lẽ ông thày nói đúng cả về tử vi nữa, tôi cố gắng tìm hiểu bài viết của anh nhưng vẫn mù tịt, có công mài sắt có ngày nên kim, cũng cố thử xem sao?
Xin lỗi anh LE HAN SINH, tôi đã viết không rõ ràng: Ông thày đã dùng quẻ dịch đoán cho tôi. Khi có người cần xem, ông thầy lấy ra cái chén gốm đỏ cỡ cái tô, và 3 đồng xu thời xưa có đục ô vuông ở giữa, một mặt có khắc chữ nho . Sau khi ông thầy khấn "Tuế thứ ..." gì gì đó, và đưa 3 đồng xu đó cho người cần xem gieo 3 lần vào cái chén và thày bắt đầu bấm đốt ngón tay tiên đoán . Tuy nhiên nếu khách có hỏi thêm điều gì mà liên quan đến câu hỏi chính trước khi gieo quẻ, thi thày chỉ bấm ngón tay và nói là bấm độn. Nếu khách hỏi vấn đề hoàn toàn khác với câu hỏi trước, thì thày lại lấy đồng xu ra đưa cho khách gieo quẻ mới.
Một chuyến đi không thành mà anh chán nản sao ? Không kể những lần từ chối vì quẻ xấu, thì trong 3 năm (1980-1983), tôi tham dự 6 chuyến đi với 3 nhóm tổ chức khác nhau mới thành công. Nhóm đầu tiên, sau lần thất bại mất cả ghe, họ tuyên bố hết tiền không tổ chức nữa . Tôi theo nhóm khác trong 3 năm, với ba chuyến di không được . Thày giới thiệu tôi với nhóm thứ ba, và năm ngày sau đó khởi hành, nhưng cũng không đi được vì tài công và hoa tiêu không đến được mà hoa tiêu lại giữ hải bàn, nên đành giải tán . Chờ đợi thêm hai tuần vì biển động và tiếp tục chuyến hái hành chót đến bến bờ bình an .
Điểm đặc biệt trong chuyến đi cuối cùng là tất cả hành khách khoảng 50 người phần đông là họ hàng bạn bè của nhau, đã lần lượt đến nhà thày xem quẻ (cứ 1, 2 người vô một lần, sau khi xong ra đường chính ra dấu cho người kế tiếp chờ 10 hay 15' hãy vô, đế tránh công an chú ý). Thày doán quẻ tất cả đều thành công và tốt đẹp, duy nhất một gia đình người bạn cũ của thày, thì thày lại nói khác: "Gia đình anh đi không được đâu, anh ở lại với tôi có bầu có bạn". Ra về, ông bạn cũ cúa thày bực lắm và nói: "Vô lý, tại sao mọi người cùng chuyến thì đi được mà tôi đi không được". Nhưng kết quả thì đúng như thày đoán, gia đình người bạn cũ của thày vì chờ đợi người con gái đi lạc đã không đến được điểm hẹn kịp giờ, bị bỏ lại . Còn người tổ chức cũng đi trong chuyến đó sau này tiết lộ: "những chuyến trước tuy thất bại, nhưng tôi đều có mua bến bãi cả . Riêng chuyến này thì tin tưởng thày quá, tôi đánh chui, không chi cho tụi nó đồng nào".
Thời đó, câu nói đùa của dân vuợt biên: Nếu thành công thì "con nuôi má", nếu thất bại thì "con nuôi cá", nếu bị bắt thì "má nuôi con".
Được sửa bởi MAI THO ngày Thu Sep 15, 2011 1:40 am; sửa lần 1.
Anh Đoan Thai Thuy thân mến,
Anh đã viết :
Nếu tôi đoán không lầm thì hai câu Kiều được cho là sexy nhất là cảnh tả Thúc Sinh xem Thúy Kiều tắm:
"Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Dày dày sẵn đúc một tòa thiên nhiên"
Anh trả lời đúng ý của tôi, đó là 2 câu trong Truyện Kiều "Sexy" nhất nhưng không tục tý nào !!!
Sở dĩ tôi copy 2 bài anh viết trước đây là vì anh đã qúa tin vào thầy tướng số, cái gì anh cũng hỏi thầy và gần như trao số mệnh của mình cho thầy định đoạt . Không biết lần này anh có nhờ thầy tướng số hay không vậy ??? Nói đùa với anh tý cho vui !!!
Như anh đã biết, tôi dành nhiều thời giờ cho lý tưởng "Hậu Duệ Duy Tân", thành thử không còn thì giờ "Hỏi - Đáp" cho anh được, mong anh thông cảm .
Tôi thắc mắc trong lòng, anh là Thành Viên Duy Tân từ ngày 12/7/2008 đến nay đã hơn 4 năm rồi, đúng không ? Mà anh chỉ đóng góp được 20 bài, mà đa số là bài góp ý . Với kiến thức cao của anh về nhiều lãnh vực, mà được truyền lại cho Hậu Duệ Duy Tân thì hay biết dường nào !!!
Hân hạnh được tâm sự cùng anh .
Chào thân ái .
Mai Hữu Thọ
Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ Chuyển đến trang 1, 2Trang kế
Trang 1 trong tổng số 2 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn