Gửi: Sat Feb 25, 2012 12:11 am Tiêu đề: BÀI MỚI Tác Giả: motthoi
KHÚCNIỆMTỪ
K hông em hoang vắng đường xưa
H oàng hôn sương lạnh đong đưa giọt tình
U buồn nhớ dáng xinh xinh
C òn chăng kỷ niệm chúng mình bên nhau
N gàn mây theo gió trôi mau
I m lìm chiều xuống, nát nhàu tim anh
E m đi biền biệt đoạn đành!
M ộng đời đan dệt ngày xanh tàn rồi
T a về một kiếp đơn côi
U ống say... thức tỉnh.. đứng ngồi nhớ Ai!
Feb. 24th. 2012
motthọi
Được sửa bởi motthoi ngày Tue Nov 26, 2013 2:27 pm; sửa lần 4.
Từ dạo xa nhau năm tháng dài
Đường đời sông nước rẽ chia hai
Muôn trùng xa cách sầu cô quạnh
Ngàn dặm phân ly thương nhớ ai
Kỷ niệm ban đầu còn thắm mãi
Ước thề ngày cũ chẵng hề phai
Kiếp này duyên lỡ đành cam phận
Xin hẹn tao phùng khi tái lai.
Đời của em có quá nhiều ẨN SỐ
Mãi đi tìm nhưng VÔ NGHIỆM mả thôi
Anh KHÔNG GIAN đã bay bổng mất rồi
Bao giờ mới tìm ra nơi GIAO ĐIỂM!
Anh PARABOL còn em ĐƯỜNG CẬN TIỆM (Tiệm cận)
Dù đôi tim SIN COS sóng tràn dâng
ĐẠO HÀM kia ta cố lấy TÍCH PHÂN
Thì rốt cuộc cũng chỉ là ẢO SỐ!
ĐƯỜNG SONG SONG... mong chi ngày hội ngộ
Nhưng tình ta như MẶT PHẲNG bình yên
Không phân chia, không NGHỊCH ĐẢO ưu phiền
Dù xa cách, tình ta chung QỦY ĐẠO!
Như VỊ TỰ em và anh một dạo
Đường cài hoa ta TỊNH TIẾN hân hoan
Đôi môi em như ELLIPSE hồng son
Anh đắm đuối khi ĐƯỜNG CONG TIẾP XÚC!
BÀI TOÁN kia đã đến hồi kết thúc
Ta xa nhau vì CĂN SỐ mà thôi
Có KHAI PHƯƠNG thì cũng đã muộn rồi
Đành gởi lại tình anh về VÔ CỰC
Ngày ấy thơ ngây vui chốn quê
Tan trường anh đợi đón em về
Chúng mình nhí nhảnh băng đồng lúa
Hai đứa tung tăng vượt đỉnh đê
Mây khói huyền mơ hồn chất ngất
Nắng chiều óng ả dạ đê mê
Xa rồi ngày tháng bao yêu dấu
Cái thuở ban đầu sao nhớ ghê!.
Feb. 27th. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 9:46 am; sửa lần 1.
Ân tình đó ngàn sau ta nhớ mãi
Giọt lệ vay thoa dịu bớt ưu phiền
Ta đem về cất dấu làm của riêng
Lệ trân quí vào thiên thu thầm kín.
Vần thơ sẽ vui và tình câm nín
Để kiếp nầy êm dịu một niềm đau
Để chúng mình tưởng như sống bên nhau
Qua hơi ấm của lời thơ gởi tặng.
Ta sẽ nghe lời em mà câm lặng
Môi mĩm cười dù rách nát tim ai
Từng xuân qua em nhẹ thoáng gót hài
Đường hoa mộng, còn ta... đời lữ thứ!.
Linh hồn ta muôn đời em vẫn ngự
Giọt lệ nầy sẽ mãi chẳng hư hao
Ta nợ em từ vô thỉ thật sao?
Thành suối lệ biết bao giờ trả được?.
FEB. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Sat Jul 21, 2012 8:47 am; sửa lần 1.
Nếu trời thương ta cho thời gian ngược lại
Thì em ơi bao cay đắng sẽ tan đi
Chúng ta sẽ có lại tất cả những gì
Đã đánh mất qua bao mùa thu chết.
Anh sẽ cho em những niềm vui giống hệt
Của ngày nào em làm luận triết trường xưa
Và những chiều sau khi tan học đón đưa
Dù ngày nắng hay buổi mưa anh cũng đợi
Anh sẽ cùng em ngắm trăng thanh cao vợi
Bên sân nhà ngày tháng hạ trời trong xanh
Và lời thương như gió mát rất chân thành
Anh yêu em... suối tình dịu êm lai láng.
Tình đôi ta tựa như tinh cầu trong sáng
Không vẩn buồn khi hai đứa sát kề nhau
Niềm tin yêu theo năm tháng không nhầu
Qua ánh mắt đủ cho ta niềm hạnh phúc.
Anh vẫn thế, vẫn lặng im thầm cầu chúc
Em đang bên người tay nắm tới Giáo Đường
Dù đêm Giáng Sinh đường ướt lạnh hơi sương
Anh âm thầm giữ niềm đau riêng dấu kín.
Nếu giờ đây là thời gian xưa câm nín
Anh sẽ vụng về đường đột một đôi câu
Anh nói với em rằng anh mãi nguyện cầu
Cho hai đứa mình được gần nhau mãi mãi.
Nếu có, nếu có một lần thôi trở lại
Con đường xưa đầy hoa mộng của tuổi thơ
Anh biết em sẽ không e thẹn ơ thờ
Em thủ thỉ " Em muôn đời bên anh đó! ".
Ước ao quê mẹ được thanh nhàn
Đời sống chừ đây khổ cả làng
Ăn cướp tiêu tan hết đất ruộng
Giựt giành rách nát cả gia trang
Cơm ăn hai bửa còn chưa đủ
Còn nói làm chi chuyện bạc vàng
Dân đói cơ hàn nhà trống vách
Bạo quyền giàu có quá là sang!
Anh về đường cũ mưa bay
Hàng cây xơ xát bao ngày nhớ em
Chiều nghiêng bóng đổ bên thềm
Cô đơn giọt nắng cho mềm lòng ta
Những ngày yêu dấu thiết tha
Còn chăng là mảnh trăng tà tịch liêu
Sương đêm thấm ướt tin yêu
Tình xưa theo khói mây chiều... khuất xa!
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Sat Apr 27, 2013 8:29 am; sửa lần 1.
Thao thức bao năm bạc mái đầu
Quê Hương nay biết sẽ về đâu?
Oan khiên chồng chất bao nhà cỏ
Tội ác dâng cao những mái lầu
Ma quỉ hoành hành cho đất thảm
Côn đồ nghịch lộng khiến trời sầu
Phải chăng vận Nước hồi điên đảo
Nên lắm Sa Tăng chặn cướp đầu?
Mời anh về thăm Cố Đô, xứ Huế
Cầu Tràng Tiền in đáy nước Hương Giang
Phượng đỏ giăng Lê Lợi thắm hai hàng
Cô gái Huế áo dài bay e thẹn.
Em chờ anh chiều sân ga hò hẹn
Tay trong tay trên khắp nẻo quê em
Thiên Mụ kia vươn cao mấy bậc thềm
Kim Long đó, đường đưa ta lối mộng.
Anh với em ôm vùng trời cao rộng
Mình bên nhau say đắm cảnh Thần Kinh
Bến Vân Lâu âu yếm biết bao tình
Đò Thừa Phủ qua sông ta chung chuyến
Vỹ Dạ đây những vần thơ quyến luyến
Một thuở nào bao thi sĩ ngợi ca
Ôi nữ sinh xứ Huế đẹp kiêu sa
Tóc thề xõa ngang bờ vai kiều diễm.
Chợ Đông Ba rộn ràng bao cửa tiệm
Bến xe đò về Bến Ngự, Phú Cam
Dốc Nam Giao, dòng An Cựu chứa chan
Quê em đó! anh về thăm anh hỉ.
Từ dạo chia ly... trắng tóc huyền
Tình xưa ai biết có còn nguyên?
Kiếp sau còn gặp nơi Tiên Cảnh
Hay lại xa nhau... chốn cửu tuyền?
Có lẽ đôi ta đã hết nợ
Nên đời nầy chẳng được xe duyên?
Hồn hoang lạc lõng trơ vơ quá
Từ dạo chia ly... trắng tóc huyền!
Thìn đến cơ trời đổi lắm thay!
Xuân đi, hạ tới chẳng bao ngày
Cuồn phong, lũ lụt còn chưa tỉnh
Súng đạn, bạo hành mãi cứ say
Nhân ái loài người như đã cạn
Ác tâm ma quỉ lại tràn đầy!
Tình đời mưa nắng không ngừng đổi
Cứ vững niềm tin, chớ có lay!
Dù chẳng làm nên được chuyện gì
Trượng phu nhất quyết không tình si
Dù nàng hờ hững chân quay gót
Chàng vẫn hiên ngang vó ngựa phi
Lắm lúc gian nan miền khói lửa
Đôi khi nhàn hạ cõi văn thi
Thường tình nam nữ thôi đừng bận
Chớ để tinh thần ta yếu suy.
Khiếp thay sức mạnh của đồng tiền
Lộng giả thế nhân... khỉ hóa tiên
Vàng bạc mê hồn sinh ý ác
Kim cương lóe mắt... phát tâm điên
Của nhiều lắm lúc gây tai họa
Giàu có đôi khi tạo muộn phiền
Còn thở, tranh giành cho đến chết
Rồi ra lấy địa trả cho thiên!.
Thương nhớ làm chi lắm hỡi ai!
Vô minh, xiềng xích tự mình cài
Cũng vì SI cứ theo ta mãi
Nên nghiệp khổ đau mới kéo dài.
Mơ ước quấn quanh như lưới nhện
Tình yêu ràng buộc tựa dây đai
Người ơi muốn thoát vòng bi lụy
Phải đá "chàng Si "xuống võ đài!
May. 20th. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 9:51 am; sửa lần 2.
Chờ hạ về đây sắc đổi thay
Rừng xưa trông ngóng đã bao ngày
Thương quê xót dạ... say rồi uống
Nhớ nước đau lòng... uống lại say
Tiếng nhạc thở than nơi xứ lạ
Lời thơ ai oán cảnh tù đày
Trời làm giông bão đành câm nín
Cây đứng sững sờ... gió xoáy lay!
Lịnh trên lớn nhỏ phải vô chầu
Áo mũ cân đai chẳng thấy tâu
Quì mọp, câm mồm, quan cả đám
Ngẩng đầu, cáo báo, lính mình tao
Nhân dân khốn đốn vì Nhà Nước
Tổ quốc lâm nguy bởi bọn Tàu
Chín bệ xót thương bèn phán quyết:
"Tham ô, lấn đất, tội bêu đầu!! "
Tòa án bạo quyền chẳng giống ai
Trông ra quả thật quá khôi hài
Bi can đáng lẽ được cho nói
Trái lại bịt mồm để tác oai!
Kết tội giam tù người ái quốc
Lịnh cho khống chế kẻ hiền tài
Độc tôn đảng trị đâu còn lý
Nhắc đến làm gì chuyện đúng, sai!
Lâng lâng hồn vọng những ngày xưa
Giờ đã chìm trong sương khói mờ
Sầu nhớ lời yêu bờ suối hẹn
Tiếc thương tình khúc bến sông mơ
Một thời ngơ ngác trăng chìm đáy
Mấy thuở vu vơ sóng vỗ bờ
Ký ức năm nao xin gói trọn
Vào miền sâu kín những vần thơ.
May. 26th. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 9:56 am; sửa lần 1.
Ta về họp mặt ở nơi đây
Từ dạo xa nhau... nhạn nhớ bầy
Hội ngộ cho quên ngày cách biệt
Tao phùng để nhớ phút vui vầy
Thương người chiến hữu tù tan xác
Xót bạn đồng liêu ngục nát thây
Nguyện ước mỗi năm hè nắng ấm
Ta về họp mặt ở nơi đây!
Có người em gái ở phương xa
Đôi mắt huyền mơ, tóc lụa là
Xinh đẹp, chân tình... lòng ủy mị
Yêu kiều, hiền dịu... dáng kiêu sa
Hồn thơ dào dạt, lời trong sáng
Cú pháp uyên thâm, ý đậm đà
Cách nửa địa cầu- trông chẳng thấy
Nhưng tình tri kỷ vẫn bao la!...
Hỡi người em gái ở ven sông
Sao nỡ rời xa - vội lấy chồng?
Én liệng, xuân về... buồn chắn lối
Lá bay, thu tới... lạnh se lòng!
Đường xưa ngơ ngác cơn mưa hạ
Lối cũ bàng hoàng ngọn gió đông
Kỷ niệm ngày xưa... thao thức nhớ
Hỡi người em gái ở ven sông!!...
May 30th. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 9:58 am; sửa lần 1.
Tình đã xa bay tựa khói mây
Bóng chim mờ khuất cuối ngàn cây
Ai đi... lối cũ sương che lấp
Ta ở... đường xưa lá ngập đầy
Nhớ lắm một thời ôi vụng dại
Thương sao tuổi ngọc quá thơ ngây
Người ơi! chiều xuống... lòng se thắt
Ta mãi lang thang đợi chốn nầy!.
Jun. 5th 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 10:00 am; sửa lần 1.
Phật Pháp nhiệm mầu... sắc lại không
Phạm trù tư tưởng quá mênh mông
Kệ kinh những tưởng... si chìm lặng
Chuông trống nào hay... hận nổi bồng
Giác ngộ... an nhiên nhìn má đỏ
Vô minh... khao khát thấy môi hồng
Nhân tâm thường trụ -nguồn an lạc
Phật Pháp nhiệm mầu... sắc lại không!!.
Jun. 6th. 2012
motthoi
Được sửa bởi motthoi ngày Fri Apr 26, 2013 10:02 am; sửa lần 3.
Thắp ngọn đèn trần để sáng soi
Tìm xem nhân thế mấy ai người...
Ngó qua... khỉ đột nhè chôm chỉa
Ngoảnh lại... chó săn chực liếm nồi
Chỗ nọ đất đai hòng lấn chiếm
Đàng kia danh vọng cứ đua đòi
Lên non- lạc xứ mong tìm gặp
Núi chẳng thấy người... chỉ thấy voi!!
Rượu ơi - tốt xấu bởi vì đâu?
Rượu... nói tới lui nhức cái đầu
Rượu biết điều hòa - tăng tuổi thọ
Rượu không chừng mực - sống nào lâu
Rượu say... Lầm lỡ sanh đồ tể
Rượu tỉnh... định tâm đạt tướng hầu
Rượu quỷ rượu tiên - nào kẻ biết
Rượu ơi - tốt xấu bởi vì đâu?!...
Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ Chuyển đến trang 1, 2, 3, 4, 5Trang kế
Trang 1 trong tổng số 5 trang
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn