Biển sâu, trời rộng mênh mông
Nổi sầu nhân thế vô cùng bao la.
Biển trời còn tính gần xa
Khổ đau nhân loại quả là vô biên.
Thước nào đo được ưu phiền?
Thước nào tính được nghiệp duyên con người?
Bể trần, khổ ải khôn nguôi
Chúng sanh chìm đắm, một đời lao đao.
Nghèo khổ nghèo, giàu khổ giàu
Sân, si, tham đắm, một màu bi thương.
Tấm thân Tứ Đại vô thường
Kiếp người giả tạm, vấn vương làm gì?
Trụ vào Không Tánh, ở, đi
An nhiên, tự tại, sầu bi gió lùa.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn