Gửi: Fri May 28, 2010 3:25 pm Tiêu đề: TÌNH GIÀ Tác Giả: TẤN HÙNG
TÌNH GIÀ
Phu thê càng lúc cao niên
Tính tình càng lúc trở nên đổi màu.
Thưởng hay xung khắc cải nhau
Dễ dàng hờn giận, lao xao nặng lời.
Gia đình đôi lúc không vui
Cánh tay Bà với có hơi dài thoòng.
Bà vui, mọi thứ xuôi dòng
Khi Bà bất mãn, sóng cồn phong ba.
Gia đình hiu quạnh đôi ta
Cháu con giờ đã xa nhà từ lâu.
Tuy rằng thỉnh thoảng cải nhau
Tình già đằm thắm, cùng tàu mái êm.
Một người cô quạnh ngày đêm
Tấm thân thui thủi, buồn tênh cuộc đời.
Cải nhau đôi lúc cũng vui
Còn hơn già yếu, một người vào ra.
Bao dung nhẫn nhục đôi ta
Nương nhau mà sống cho qua kiếp người!
Ngày xưa hiền dịu vui tươi
Ngọt ngào giọng nói làm ai xiêu lòng.
Bây giờ tóc đã điểm sương
Long lanh đôi mắt huyền nhung sáng ngời.
Qua thềm gíó cũng im hơi
Đảm đang, quán xuyến, trong ngoài êm xuôi.
Tình già càng lúc mặn mòi
Nương nhau mà sống cuộc đời tha hương.
Cám ơn thục nữ má hường
Thông minh, khôn khéo, cô nường đa năng.
( Thân tặng nhà thơ Kim Anh
Văn hữu Xuân Hồng và thân hữu )
“Mắt nhung” là nói cho vui
Bây giờ, nhan sắc già rồi, cũng phai.
Mắt em vẫn sáng sao trời
Liếc qua, liếc lại, nhà thời im re!
Xứ này, phụ nữ khỏi chê
Tự do dân chủ, Tòa kia binh nàng.
Anh nào lạng quạng coi chửng
911 gọi, dễ còng tay thôi!
Trẻ con số một, rõ rồi (1)
Các nàng kế tiếp. Cây thời đứng ba.
Thương Súc quý trọng hơn ta
Đàn ông hạng bét, bà nhà ra oai.
Ta đùa một tí cho vui
Nhiều cô, nhiều ả, tuyệt vời phải không?
Đảm đang, khéo léo, thương chồng
Tận tình săn sóc cháu con tuyệt vời.
Bà Chằn đôi lúc cũng vui
Còn hơn chiếc bóng, đơn côi xứ người?
Dễ thương ghê lắm nàng ôi !
Bao dung, nhẫn nhục ta thời thong dong.
Xứ người nương tựa, mặn nồng
Êm đềm hạnh phúc, răng long bạc đầu!
(1) Thành ngữ thời thượng tại Mỹ:
“ Nhất Bé, nhì Em, tam Cây, tứ Súc”
Đàn ông chúng ta đứng tiếp theo.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn