Chị Diệu Huyền ơi , bài thơ Quan Dương có một chút lãng mạn ,
bài hát có một chút tình tứ nồng nàn ...
Cảm ơn chị đã chăm sóc mãnh vườn nhà thật nên thơ .
Mời chị và cả nhà đọc thêm một bài thơ nữa của em .
Nợ một điều không nói
Thơ Quan Dương
bài hoạ của D.Đ
Anh kể em nghe về thành phố lạ
Những diệu kỳ huyền ảo của niềm mơ
Em nhân dáng như mây , lời dịu ngọt
Thơ lạc vần anh thả cánh bay xa
Mơ em , hoa cúc trổ vàng ngọn sóng
Chiều dừng chân , anh lạc bước giang hồ
Nhớ một thuở áo em màu nắng lạ
Nhớ thơ ngây môi thoáng nụ hồn nhiên
Có một ngày tin xa từ phương đó
Én mùa xuân , em cất tiếng ngọt ngào
Đứng bên bờ thương nhớ rất liêu xiêu
Nửa xao động lắc lư đầu ngọn sóng
Nước vô tình theo sóng đời trôi mãi
Nửa tâm tư len ngỏ ngách cuối nguồn
Anh hạnh phúc nâng niu dòng kỷ niệm
Đứng bên đời êm ấm nụ hôn xa
Đôi khi biển động gởi sầu khoé mắt
Như bóng hoàng hôn rớt vội nỗi buồn
Một góc nhỏ , hồn lạc miền Tháp cổ
Có những niềm riêng , có những muộn phiền
Cô đơn lạnh , chiều nay buồn xa xứ
Đời phong trần , bỗng lạc bước tha hương
Anh mong ước cánh buồm đừng lạc sóng
Neo bóng hình em thả xuống thiên đường .
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn