Bao giờ kỳ ngộ chúng mình?
Cho bao mơ ước trở thành niềm vui?
Tình xưa hiu quạnh ngậm ngủi
Chứa chan hạnh phúc tuyệt vời tri âm.
Dẫu rằng mây nước xa xăm
Tương thông, tương cảm thơ văn họa vần.
Dễ gì có được bạn vàng?
Dễ gì có được giai nhân hiểu mình?
Bao nhiêu hoài niệm lung linh
Trường xưa, đường cũ còn in bóng hồng.
Dáng Kiều tha thướt bờ sông
Ánh trăng vằng vặc hương lồng tóc mây.
Làm ai say đắm ngất ngây
Bồ Đào anh nhấp chén say nói cười.
Mơ màng giấc mộng tới lui.
Hồn nhiên nhí nhảnh trang đài như xưa.
Nhớ nhung nói mấy cho vưa?
Nhớ em và nhớ bạn thơ vô vàn!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn