TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - CUỐI TRỜI
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

CUỐI TRỜI

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
DIEM TRANG



Ngày tham gia: 03 Apr 2008
Số bài: 669

Bài gửiGửi: Mon Jul 27, 2009 6:58 pm    Tiêu đề: CUỐI TRỜI
Tác Giả: Luân Tâm






CUỐI TRỜI

Hẹn hò chi nữa để thêm đau
Rồi cũng trở về với trăng sao
Sóng bạc áo sầu  tan theo gió
Còn biết gặp nhau ở kiếp nào

Còn được nhìn nhau cũng đỡ rồi
Có gần rồi sẽ có xa xôi
Không gần nên vẫn không ngăn cách
Kẻ khóc đầu non kẻ cuối trời

Ngày xưa Chức Nữ với Ngưu Lang
Yêu lắm cũng đành phải dở dang
Từ Thức - Giáng Tiên càng chua xót
Lòng trần chưa dứt lệ nhoà tan

Nhân thế đổi thay như gió mưa
Áo màu gót đỏ chuyện đời xưa
Trăm măm đất lạnh vùi hoa bướm
Ai chờ ai đợi ai đón đưa

Nói nhỏ mình nghe chuyện chúng mình:
Chiêm bao cùng uống thuốc trường sinh
Sống lâu quá tóc râu thành tuyết
Yêu lắm mà sao cũng giật mình !

Tình vẫn si mê vẫn mông lung
Mấy cõi hoang vu nhớ vô cùng
Người vẫn dịu dàng thơm điệu quá
Không sao hờn giận bớt nhớ nhung ...

Tự hứa chỉ đứng xa mà nhìn
Nhưng rồi muối mặt mãi ăn xin
Suối nguồn trăng mật khô tức tưởi
Đáy biển lạnh lùng cố mò kim...

Ai cứu mình đâu đợi mình đâu
Thời gian lãnh đạm vẫn trôi mau
Biển vẫn âm u trời giông bão
Lạnh bóng dã tràng lạnh cháo rau !

Một ngày mưa gió bỗng gặp nhau
Muốn nâng muốn hứng thơm khát khao
Bao nhiêu thương nhớ từ muôn kiếp
Hờn tủi đền môi hôn ngọt ngào ...

Em nói hay em chẳng nói gì
Mắt buồn xa vắng lạnh rèm mi
Ai tiễn biệt ai từ thiên cổ
Nước mắt còn đây ngập lối đi

Cứ tưởng quá gần nhưng quá xa
Cõi tiên cõi tục thật bao la
Làm sao đánh dấu nơi hò hẹn
Chỉ nhớ mênh mông dãi Ngân Hà

Gọi mời nũng nụi được bao lần
Sao nỡ đuổi xô cả mùa xuân
Màu áo da trời thơm hương lúa
Tóc bay sương khói bước ngập ngừng

Khói lửa triền miên hết thần tiên
Người đau rừng núi cũng không yên
Bao nhiêu hò hẹn bao dang dở
Chưa kịp ôm nhau đã đắm thuyền !

Sống sót qua cơn gió bụi nào
Giật mình còn tưởng đang chiêm bao
Áo nào không ấm lòng hoang vắng
Mắt mỏi chân run lệ bỗng trào

Gửi lại trăng sao mảnh tình buồn
Nghìn sau có nhớ có xót thương
Thì xin nhang khói lời trăn trối
Ngơ ngần vì ai phải lạc đường ...

MD.05/27/02
Luân Tâm




Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân