Đụng cạnh bàn ta kêu la như bọng
Thấy mình đau nhưng không biết xót thương
Bao con vật đem làm trò múa rối
Hãy nhìn đi – đôi mắt chúng buồn rầu
Như van xin – hiểu chúng tôi đau đớn
Roi quất trên thân lằn rướm máu
Để mua vui cho cái : Gọi là người
Họ tự cao – ta là chủ muôn vật !
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn