Gửi: Wed Dec 26, 2007 3:48 am Tiêu đề: HẠNH TU NHẪN NHỤC Tác Giả: MINH CẨM
HẠNH TU NHẪN NHỤC
TỪ Bi xa lắc, xa lơ
Cõi trần vắng vẻ, mịt mờ cõi xa
Sân, Si, Tham vọng bao la
Tình thương, bác ái, gió lùa quạnh hiu.
Cái Ta “Ðại Ngã" dập dìu
Anh ơi! Thật khó tu theo Cửa Thiền.
Mình muốn yên, chẳng thể yên
Tỉnh tâm chẳng dễ, não phiền bủa vây.
o0o
Em ơi! Ðừng nản, em này!
Tâm lành sẵn có, tu rày nở hoa.
Không ai cô độc, đó mà!
Người ta hung dữ, mình đà hiền nhu.
Người ta gai gốc, hận thù
Thì mình nhung gấm, Tâm Từ bao dung.
Người ta ganh ghét vô cùng,
Thì mình cởi mỡ, giàu lòng khiêm cung.
Người ta thô lỗ, hung hăng
Thì mình mêm mỏng, dịu dàng Hoa Sen,
Người ta cao ngạo, cơ trên
Thì mình nhũn nhặn, hạ mình an vui.
Hạnh tu "Ai chửi cũng cười,
Cũng đừng đính chánh”, quả thời khó ghê!
o0o
Cảm ơn cay đắng tứ bề
Cho ta nhẫn nhục tu trì mượt xanh.
Cảm ơn đời đã dung tình
Cho ta sinh sống, tu hành, lâu nay.
“Niết BànTrần Tục” cõi này
Thiên Ðàng/ Ðịa Ngục đẹp thay, đồng màu! Chính là Cõi Tịnh Bồng Ðào
Chính là Cõi Biếc dạt dào Hư Không.
Chúng ta an trú ung dung
Kết trình tri kỷ văn chương tuyệt vời!
Cảm ơn người, cảm ơi đời!
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn