Mỗi lần thu đến mỗi lần buồn,
Nhìn lá vàng rơi dấu lệ tuôn.
Bạn hữu tới lui nay khuất núi,
Thân nhân lui tới đã nằm luôn.
Người xưa đối ẩm đâu còn nữa,
Chỉ thấy bên mình gió lách luồn.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn