Sài-Gòn khóc thấy cảnh phân ly,
Bởi quá đau lòng chẳng thiết chi.
Hòn Ngọc Viễn Đông thôi óng ánh,
Đô thành trong sáng cũng mờ đi.
Đổi tên, phá bỏ chùm đen tối,
Nghĩ tới khôn ngăn lệ ướt mi.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn