Gà qua gà lại vẫn tha hương,
Tết đến nào vui chỉ chán chường.
Mồng một đi làm quên hái lộc,
Giao thừa vào ngủ trốn sầu vương.
Đông tây khác biệt như đen trắng,
Sáng tối, ngày đêm, âm với dương.
Tha hương tết đến dạ thêm buồn,
Mấy chục năm rồi mắt lệ tuôn.
Chẳng đón giao thừa đi ngủ sớm,
Bỏ bầy ngũ quả cho qua luôn.
Đón xuân lạc lõng nơi xa lạ,
Tâm trí tự dưng nhớ cội nguồn.
Bốn hai cái tết chốn tha hương,
Không khí đón xuân gieo vấn vương.
Mùng một quê nhà là đặc biệt,
Ba mươi tại Mỹ tựa ngày thường.
Trước sau năm mới không ăn khớp,
Người Việt đi làm quả dễ thương.
Nửa thế kỷ ăn tết tại đây,
Năm không năm có chẳng ai rầy.
Tha hương mừng tuổi đâu cần thiết,
Đất khách mừng xuân cũng mặc thây.
Dù sắp giao thừa đi ngủ đã,
Vì mai đến sở phải còn cầy.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn