TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - BUÔN VUA
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

BUÔN VUA

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Tue Apr 08, 2008 3:16 am    Tiêu đề: BUÔN VUA - (DIÊM KHÁNH)








BUÔN VUA
(Tập Truyện Bằng Thơ)


Lã Bất Vi, nổi danh buôn vàng ngọc
Người Nước Triệu, hôm đó, hỏi phụ thân:
“Buôn bán gì lời cao, mình đạt nhất?
“Muốn lời nhiều, buôn đá quý, kim cương.”

Hàng khan hiếm, đầu cơ cùng tích trữ
Một lời mười hay lên tới ngàn, trăm.
“Còn nếu buôn vua thì sao hở Bố?”
“Buôn ông Vua, sau lợi hưởng vô vàn.”

Lã Bất Vi, quyết lòng lên kế hoạch
Làm thân con tin, Thái Tử nước Tần.
Gài giai nhân, vợ lẽ mình có chửa
Trong tiệc rượu, mê người đẹp tuyệt trần.

Từ đó, hai người, vợ chồng chăn gối
Từ Triệu về, Thái Tử dẫn nàng theo.
Chàng mê nàng, diễm kiều xuân phơi phới!
Lên làm Vua, Hoàng Hậu tuyệt mỹ miều.

Bất Vi, đeo theo Triệu Cơ, du lãng
Cùng chồng Dị Nhân, vừa đến nước Tần.
Anh chàng về tới cố hương, thoát nạn
Người hùng mệt mê, say đắm giai nhân.

Triệu Cơ, sắc đẹp tuyệt trần, lúc ấy
Đã có thai chồng cũ, được ba trăng.
Anh chàng Bất Vi, buôn Vua tính kỹ
Lợi vô cùng, nếu con gã lớn khôn,

Trở thành Hoàng Đế nước Tần rộng lớn
Quả nhiên Triệu Cơ về đến Tần Bang,
Mười hai tháng, mới hạ sanh, may mắn
Dị Nhân mê ả, nào chẳng nghi nan.

Bất Vi Tể Tướng, Vua phong Tần Quốc
Liền tìm mọi cách, đầu độc Dị Nhân.
Cho việc buôn Vua, trở thành hịện thực
Cho con mình lên Chúa Tể nước Tần.

Lúc bấy giờ, con ông còn nhỏ tuổi
Việc triều đình, ông nhíếp chánh trọn quyền.
Nối tình xưa, mây mưa cùng người đẹp
Ông lớn rồi, sung sức cũng lênh đênh.

Giai nhân trẻ trung, hồi xuân phơi phới
Phải chìu lòng, ông ghé lại hằng đêm.
Không thỏa mãn, sợ má hồng giận dỗi
Thằng con nhỏ, nhưng quá đỗi hung tàn.

Bạo Chúa Tần Thủy Hoàng, danh độc ác
Thông minh, tham vọng, ích kỷ xa hoa.
Bất Vi chưa dám nói ra, cha ruột
Y khử dần, diệt hết Họ Tần Vua.

Lao Ái chuyên đánh xe cho Thừa Tướng
Thất học, nhưng của quí cũng khá to.
Cái đó gồ ghề, Trời cho cũng sướng
Các bà, các cô mê mẩn, mịt mờ.

Vợ nhỏ, vợ lớn, kiện thưa không ngớt
Vì ghen tuông, mê mệt chiếc cơ kia.
Sướng cây cơ, thì y mờ con mắt
Bất Vi, phải giải quyết, thật mệt mề.

Hắn nghĩ cách làm vui cô tình cũ
Mẫu Nghi Thiên Hạ, Thái Hậu nhà Tần.
Má hồng hồi xuân, phòng the êm ả
Ông cứ chìu, dễ Hà Bá kéo chân.

Ông nghĩ cách, tìm nam nhân cường tráng
Có ngón nghề, thòa mãn bạn Tri Âm
Thay thế ông, bình bồng đêm thanh vắng
Hạnh phúc nữ nhi, kiều diễm tuỵệt trần.

Dong ruổi làm sao, gã này có tật
Khi chờ Ngài Thừa Tướng tại cổng ngoài.
Y nghịch ngợm khoe của trời chất ngất
Xỏ bánh xe, cầm quay tới quay lui.

Cho hay, trên đời, hơn người, vượt trội
Bất cứ gì, dễ nổi tiếng khắp nơi.
Cung nữ đi chơi, thấy hoài Lao Ái
Che miệng cười, về thuật lại cho vui.

Thái Hậu nghe qua, tức thời mời đến
Lã Bất Vi, kể chuyện thằng đánh xe.
Bà thích thú, khen y trời cho hắn
Quà trên đời, số một đấng nam nhi!

Biết ý Triệu Cơ, tính ưa dục lạc
Thích gối chăn, ấm áp với tình nhân.
Thích của lạ, dâng nàng, đêm khuya khoắt
Y nghĩ ngay mưu chước thỏa mãn nàng.

Đóng màn kịch, giả thiến chàng Lao Ái
Dương vật ngựa, cắt máu chảy đỏ lờm.
Trước mặt ông quan rõ ràng bị thiến
Gã trở thành Thái Giám, hầu Triệu Nương.

Đêm hôm đó, phòng loan, chàng Xà Ích
Mây mưa cùng Thái Hậu, đẹp Tiên Nga.
Ôi hạnh phúc, đôi ta cùng mây nước!
Rạng ngày, Bà hớn hỏi, bảo Bất Vi:

“Vợ chồng lấy nhau, tràn trề say đắm
Đêm vừa qua, em cảm tạ ơn chàng.
Em khoái lạc vô cùng, nhờ anh lắm!
Thôi bây giờ, em có bạn gối chăn! ”

Lao Ái, Triệu Cơ êm đềm hạnh phúc
Như cá kia gặp nước, rồng gặp mây.
Chừng ba tháng sau, bà này xanh mét
Ăn không vô, cứ ói mửa, hao gầy.

Tần Thủy Hoàng biết ngay, thì mệt lắm
Bà mang bầu, chồng vắng bóng, khổ thay!
Cứ đắp chăn, giả bịnh rày than vãn
Tần Thủy Hoàng thường hay đến hằng ngày.

Bà kinh hãi, cho mời ngay Thừa Tướng
Thú thật: “ Tại anh đưa hắn vào Cung!
Cái của nợ, quả vô cùng nguy khốn
Lạng quạng, Vua xử chém cả đoàn “

Lã Bất Vi nghe, vô vàn lo lắng
Nghĩ mấy ngày nhức óc, cũng tìm ra.
Phương thuốc giải, vàng bạc lo Thầy Tướng
Rước vào Cung, Thái Hậu nhuốm bịnh tà.

Cung không hợp, Triệu Cơ, cần đổi chỗ
Vì âm khí, ma quỷ dễ tới lui.
Dời ra rừng, bên suối thời mát mẻ
Sức khỏe Mẫu Hậu, sẽ được an vui.

Tần Thủy Hoàng, tin lời thầy Địa Lý
Chuyên môn nghề Phong Thủy đã nổi danh.
Liền truyền lịnh, xây Cung giành Thái Hậu
Bên khu rừng, suối róc rách, hữu tình.

Lao Ái - Triệu Cơ vui mừng thoát nạn
Ta tự do, giờ xả láng mây mưa.
Một cậu trai, vừa chào đời mấy tháng
Bà có bầu, đứa tiếp cũng bất ngờ.

Hồì xuân, nàng Triệu Cơ, ưa chăn gối
Còn tình nhân Lao Ái, sỏi tay nghề.
Làm má hồng ghiền, mệt mê cảm khoái
Ta tình tang, mấy nước mãi lê thê.

Hai chú trai, nàng nuôi trong chiếc lộng
Ả hoàn săn sóc, sữa uống hằng ngày.
Còn Tri Âm ôm ấp ai phòng kín
Tình đôi ta, cứ lấp lánh, đắm say.

Nhưng Lao Ái vốn là tay vô học
Chỉ gặp may, hưởng phước của Mẹ Vua.
Dựa quyền Thái Hậu, tỏ ra hách dịch
Ngang tàng, thô lỗ, hiếp kẻ dưới cơ.

Ưa nhậu nhẹt và la cà cờ bạc
Với đám quân hầu, canh gác Mẫu Cung.
Hôm đó, gặp xui, thua tiền liên tục
Y giở thói lưu manh, giựt lại, ngang tàng.

Thuộc hạ, bất bình, chửi rùm tên hắn
Vốn hung hăng, hắn nổi giận đánh liền.
Bất phước cho y, Thủy Hoàng vừa tới
Tên lính hầu quỳ lạy, kể liên miên.

Kể hết đầu đuôi của tên thiến giả
Lấy Thái Hậu có chửa đẻ hai con.
Nuôi trong lồng, phía sau phòng cạnh đó
Tần Thủy Hoàng, giờ tức giận vô cùng.

Cho cận thần bắt ngay tên Lao Ái
Cởi quần ra, khám của quý gồ ghề.
Trời đất, cây cơ dài, to quá tải!
Y rút gươm vung, cắt đứt tức thì.

Máu lênh láng, giờ y nằm rên xiết
Thủy Hoàng vào phòng tiếp, thấy trong lồng.
Hai bé, anh em khác cha, cùng mẹ
Y đưa tay ôm chúng liệng qua song.

Giết hai cậu bé xong, y trở lại
Chặt đầu ngay Lao Ái định chạy xa.
Y vào phòng, triệu Cơ giờ bối rối.
“Từ đậy tôi không nhìn mẹ nữa mà! ”

“Bà gạt tôi, không còn là Mẫu Hậu
Tôi đầy Bà phải ở mãi rừng sâu
Cấm về Cung. Bất Vi, ta cũng trị
Cái tội khi quân, ngỗ nghịch bấy lâu.”

Hoàng Đế về triều cho mời Thừa Tướng
Buộc tội ông đã gạt gẫm nhà Vua.
Lịnh tự sát, nếu không thì xử trảm
Dù biết rằng chồng trước của Triệu Cơ.

Thủy Hoàng giết cha ruột và đầy Me
Cả nước Tần nhốn nháo, sợ lan truyền.
Những ông quan, tận trung cùng Bạo Chúa
Đến quỳ tâu xin Hoàng Đế bao dung.

Tha cho Mẫu Hậu có công sanh nở
Đã cưu mang con, vàng võ, héo gầy.
Nuôi dưỡng nhà vua nên người tuấn tú
Lên ngôi Hoàng Đế, Chúa Tể nước này.

Y chẳng nghe, chém những ai dám nói
Thây không cho chôn, phơi trải trước Cung.
Để răn kẻ dám lắm mồm lải nhải.
Thật là một Bạo Chúa mãi hung tàng.

Bất Vi cười khan, trước chung thuốc độc
Dòng họ Tần, mình tiêu diệt hết trơn.
Giờ quả báo, sanh thằng con bạo ngược
Giết cha, đày mẹ, nhân / quả không lường.

Có ông quan trung thần cùng thông thái.
Ông suy nghĩ cách khuyên giải nhà Vua.
Con bất hiếu, Trời tru cùng Đất diệt!
Làm sao dân thương tiếc kẻ tội đồ.

Ông đánh liều, cứ vô quỳ tâu bẩm
Thủy Hoàng: " Sao ông dám tới khuyên?
Xác khắp nơi kìa, còn đang phơi nắng
Hay ông muốn ta lịnh chém ông liền?”

Ông tỏ ra khôn ngoan không khuyên giải
Chỉ kể tội những kẻ gạt nhà Vua.
“Kể tội Triệu Cơ đánh lừa con cái
Ông là người hiếu đạo đã tha Bà ”.

“Tuy Mẫu Hậu tội đà quá rõ nét
Bị phạt trong rừng, quả thật xứng vừa!
Nhưng con thương bà Mẹ già dưỡng dục
Gương sáng Ngài, dân kính phục vô bờ ”.

Nghe êm tai, Thủy Hoàng tha cho Mẹ
Định ngày xa giá, Lễ đón Mẫu Thân.
Hoàng Đế, tự mình, hân hoan xe chở
Dân nước Tần, hớn hở, đứng chật đường.

Từ đó, Thủy Hoàng nổi danh chí hiếu
Đời sau, thiên hạ nhắc tới gương này.
Bạo Chúa chôn học trò, thời đốt sách
Long lanh lòng hiếu thảo, chút thơm lây.

DIÊM KHÁNH







Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân