CÕI TU TRÌ
(Phỏng họa Bài Kệ Nhất Thanh của Ngài Vô Vi Tĩnh Chúng)
Người không tu, đắm chìm trong bể khổ.
Tám Ngọn Gió độc cuốn hút mãi thôi.
Như kẻ ngủ vùi, bên kia quán trọ
Cõi Phù Sinh, người cứ mãi lăn trôi.
Người không tu, bình minh thời chưa thấy
Nên chưa nghe Thánh Ðạo lại reo vui.
Nào Tâm Ðộng, Tâm sinh thời kiếm khí
Mùi Tục Phàm lồ lộ, khổ lòng ai.
Hỡi những bậc Anh Hùng, người Vương Giả
Hỡi những trang Khách Khí, kẻ Thượng Lưu.
Hỡi những đấng mày râu, nàng quốc sắc
Những bậc Anh Thư, Nữ Kiệt má đào!
Bộ xương trắng, đầu lâu nơi nghĩa địa
Cõi Âm về, còn có nghĩa gì không?
Công Danh, tiền tài, lầu son, gác tía
Cõi Trần Phù, mờ mịt đám bụi hồng!
Cõi Tu Trì, ta thong dong, tự tại
Ta vui cùng kinh kệ, cõi Thiền Môn.
Cứu người, giúp đời, xóa tan tăm tối
Cho Vô Minh, Ngã Chấp phải tiêu mòn.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn