TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Phát biểu thật cảm động
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Phát biểu thật cảm động

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Lời Hay Ý Đẹp
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
henry chang



Ngày tham gia: 01 Oct 2008
Số bài: 1223
Đến từ: Hawaii

Bài gửiGửi: Wed Aug 29, 2012 6:32 pm    Tiêu đề: Phát biểu thật cảm động

Một phát biểu thật cảm động,người gởi vào web Duy Tân được nghe trong dịp lể ra trường của các cháu,muốn đươc chia xẻ cùng anh chị em,(phát biểu tiếng Anh,xin tam dịch)
Má,Ba, Cám ơn đã sanh ra chúng con,cám ơn cha mẹ đã lo lắng và quan tâm đến đời sống chúng con từng ngày hơn 30 năm qua ,cám ơn đã nuôi dạy chúng con khôn lớn và cho chúng con nhiều cơ hội học hỏi trên đất nước này và một điều mà chúng con không quên là đã chi trả những chi phí cho cuộc sống chúng con.
Nay,đến lúc chúng con phải đền đáp lại phần nào công ơn đó , nghe thật dể,nhưng chúng con phải cố gắng làm được
xin cho chúng con được phép quan tâm đến cha mẹ nhiều hơn và để chúng con được gánh vác một ít chi phí của cha mẹ
Nay kính

Về Đầu Trang
DIEU HUYEN
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 25 Sep 2008
Số bài: 4763
Đến từ: Vườn Hoa Hạnh Phúc

Bài gửiGửi: Wed Aug 29, 2012 10:48 pm    Tiêu đề:

Dễ thương lắm, bài diễn văn này chắc không phải của người Mỹ vì con cái người Mỹ ít quan tâm đến cuộc sống của cha Mẹ. Đa số họ cho rằng cha mẹ có bổn phận phải nuôi họ vì đã sinh họ ra. Chắc là của cháu Peter Chang. Cha mẹ VN mình thường hy sinh cho con cái và dạy dỗ con cái theo truyền thống gia đình không tống cổ con ra khỏi nhà khi 18 tuổi, thường thì cố gắng cho con đi học trường Đại Học gần nhà hay là dọn nhà đến gần trường học của con.

Không biết Henry Chang tìm đâu ra cái hình người con trai rửa chân cho mẹ thật là đúng nghĩa mùa lễ Vu Lan tuần này !!!

Về Đầu Trang
henry chang



Ngày tham gia: 01 Oct 2008
Số bài: 1223
Đến từ: Hawaii

Bài gửiGửi: Thu Aug 30, 2012 12:00 am    Tiêu đề: Bức thư thât cảm động và bản nhạc thật hay,thật ý nghĩa

Nhân mùa lễ Vu Lan,xin được chia sẻ cùng anh chị em :
Bức thư của cha me gửi cho con thật cảm động và bản nhạc thật hay đã làm rơi lệ biết bao người Việt Nam trên trái đất này


                                         
                                          Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm bố mẹ - Ảnh: marshalbajaj.wordpress

Thư gửi con
“Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... Xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày, giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lập đi lập lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ... mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ... lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.

Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ thời gian để tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều... từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian để suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!... vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn".
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con tự khi lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ..."

Tác giả: PIERRE ANTOINE (Việt kiều Pháp)

Nhật Ký Của Mẹ Sáng tác Nguyễn Văn Chung
[youtube]https://www.youtube.com/watch?v=Pjr0SxcK30Y[/youtube]
Hiền Thục đã hát bằng tất cả tình cảm của mình! (Nguyễn Văn Chung)
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Lời Hay Ý Đẹp Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân