TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Chuyện nhà của tui.....
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Chuyện nhà của tui.....

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
HUONG XUA



Ngày tham gia: 26 Jan 2008
Số bài: 510

Bài gửiGửi: Fri Nov 25, 2011 2:26 am    Tiêu đề: Chuyện nhà của tui.....



Chuyện nhà của tui.....


      Vợ chồng già
      Đi đâu hai cụ chung xe
      Cụ ông cầm lái - cụ bà chỉ huy
      Vợ chồng nay đã về già!
      Lưng còng gối mỏi, làn da đồi mồi
      Khó khăn lúc đứng khi ngồi
      Mắt mờ, tai điếc, răng thời lung lay.
      Về hưu rảnh rỗi cả ngày
      Cụ bà đổi tính nên hay nói nhiều
      Thôi thì cụ nói đủ điều
      Trời mưa trời nắng, từ chiều tới khuya
      Trách ông già: vẫn không chừa
      Tính tình gàn dở, khó ưa quá trời
      Lỗi ông cụ nhớ thật dai
      Lâu lâu lại nhắc một vài tật xưa
      Đi đâu hai cụ chung xe
      Cụ ông cầm lái cụ bà chỉ huy
      Hãy nhìn đèn đỏ đằng kia
      Ông mà vượt nó hồn lìa thế gian
      Lái xe cốt giữ an toàn
      Chạy nhanh lái ẩu là tan thân già
      Những ngày hai cụ ở nhà
      Đứng ngồi quanh quẩn vào ra đụng đầu
      Truyện trò chỉ được vài câu
      Thế là các cụ bắt đầu sùng lên
      Bà rằng: ông dở chứng điên
      Ông rằng: bà mới vô duyên trên đời
      Hôm nao khó ở trong người
      Không gây nhau thấy buồn ơi là buồn
      Gây hoài riết trở thành quen
      Gây xong lại nắm tay em cười hòa
      Cãi nhau cái thú người già
      Không gây không cãi, cửa nhà buồn tênh

      Vợ chồng già
      đêm khuya gà gáy ó o
      ông không ngủ được ông mò đi ra
      bà rằng đã quá canh ba
      về phòng mà ngáy để bà ngủ yên
      Ông rằng lâu lắm cũng ghiền
      Quen hơi, quen giấc kế bên có bà
      Từ ngày bà bỏ tui ra
      Đêm đêm thức giấc... ngó ra ngó vào
      Mới hay tình nghĩa thâm sâu
      Đụng nhau thì cãi xa nhau lại buồn
      Đêm đêm mở cửa coi chừng...
      Bà xem ông ngủ... lọt giường té không?
      Ông nằm tréo cẳng trong phòng
      Nghe ngoài rụt rịt... mắt trông ngó hoài
      Giả đò như ngủ thật say
      Bà vô rờ mủi... ông quay ôm càng
      Quỉ nè..! đừng có mà ham...
      Nói thì nói vậy... bà nằm một bên...
      tuổi già như bóng với hình
      cuối đời còn lại chuyện tình trăm năm
      vô phòng đừng có lăng nhăng
      lầm bầm nói mãi (tui) cho lăn xuống giường

      Vợ chồng già
      Một bên bà ngáy kho kho
      Một bên ông ngủ cảng co cẳng dài
      Xoay người xương cốt rả rời
      Ông ngủ chẳng đặng khều khều bà ơi!
      Giật mình bà phủi cái tay
      Đồ già lảng nhách.. cò mài chuyện chi?
      Ơ nầy lại nghĩ bậy đi....
      Ngáy chi.. ngáy.. cái lổ tai tôi ù
      Bửa kia bà ngủ gật gù
      Ông xoay ông trở lu bù cả đêm
      Khều khều véo nhẹ một bên
      Giật mình ông hỏi: Lại kênh chuyện gì?
      Cái ông! già dịch.. thôi đi..!
      Cả đêm nhúch nhích.. lấy gì ngủ đây....
      Thế rồi hai kẻ hai nơi
      Phòng ai nấy ngủ lẻ loi canh trường
      Nhớ thời gian hảy còn son
      Suốt đêm rụt rịt vẫn còn nẹo nhau
      ....



Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân