TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI !!!
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI !!!
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Âm nhạc Việt
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 3:28 pm    Tiêu đề: ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI !!!







Được sửa bởi MAI THO ngày Sat Oct 12, 2013 6:15 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 4:13 pm    Tiêu đề: PHẦN THƯỞNG ĐẦU TIÊN




Phần thưởng đầu tiên,

        Tôi là con út của một gia đình có 10 anh em. Làng tôi tên là Hậu Phước, xã Ninh Hà, quận Ninh Hoà .  Vùng này có cái tên thông dụng là Bến Đò, vì đó là Bến Đò nhộn nhịp, tấp nập và phồn thịnh ngày xưa, trục giao thông lớn, các thuyền buồm chuyên chở lá, lúa, nông sản phẩm của các làng phụ cận ở quận Ninh Hòa, đem bán tại thành phố Nha Trang hay thành phố Phú Yên, và mua về những đồ dùng, máy móc, nhu yếu phẩm, sản xuất từ thành phố. Khi đường quốc lộ số 1 khánh thành, xe cộ lưu thông qua đèo cả, đèo rù rì dễ dàng, thì Bến Đò xuống cấp và trở thành làng quê, không điện, không một sạp bán sách báo, đừng nói chi đến tiệm sách.
Hằng đêm tôi học, bằng cái đèn dầu lửa mù mờ, leo lét, tôi phải dùng tờ giấy trắng khoét 1 lổ lớn, chụp vào bóng đèn, để đủ ánh sáng học bài, đọc sách .
         Năm 1959 tôi mừng vô cùng, được may mắn đậu vào khóa đầu tiên của trường trung học công lập Trần Bình Trọng Ninh Hòa . Do dân biểu Ngô Đình Nhu khởi xướng. Ninh Hòa là quận đầu tiên có trường trung học đệ nhất cấp thời bấy giờ .  Như vậy gia đình tôi khỏi tốn 4 năm học phí cho trung học đệ nhất cấp và tôi khỏi phải đi xa, vào Nha Trang để học.  Số tiền này không nhỏ đối với gia đình đông anh em còn đang ăn học, như gia đình tôi .  Mãi đến năm cuối của trung học đệ nhất cấp, tôi mới được may mắn nhận được phần thưởng hạng 5, của lớp đệ tứ 2, ban Anh Văn, nhờ ngân quỹ của trường dồi dào. Những năm trước, mỗi lớp chỉ có 3 phần thưởng mà thôi !  Khi thầy chủ nhiêm đọc tên tôi, lòng tôi hồi hộp, vui mừng, hớn hở, khoan khoái lạ kỳ, vì đây là phần thưởng đầu tiên mà tôi có được .  Cái gì đầu tiên, nó cũng ghi vào tâm khảm sâu sắc của đời người . Nhìn phần thưởng được bọc trong giấy bóng màu đỏ trong sáng, trang trọng, huy hoàng , đặt nó trước ghi đông xe đạp trên đường về nhà, lòng tôi thấy phấn khởi , sung sướng vô cùng...Con đường dài...mà tôi vẫn thường xuyên đạp xe, đi học  mỗi ngày, lần này tôi cảm thấy như ngắn lại .
           Lòng tôi như nở hoa, vừa bước vào nhà , tôi liền khoe với ba mẹ tôi.  Họ vui vẻ, hãnh diện vì thấy tôi ngoan và học giỏi, hy vọng có một tương lai tươi sáng .  Mẹ tôi âu yếm khuyên tôi, con học giỏi mẹ mừng lắm và con nên biết rằng, nhà mình không giàu có gì! chỉ mong con ăn học nên người, hữu dụng mai sau.  Vốn liếng con học được, đó là một thứ tài sản vô giá, không bị đánh mất, không ai có thể lấy đi được và con có thể xử dụng trong mọi hoàn cảnh .  Con đừng bao giờ tự mãn với thành tích đang có, mà lúc nào cũng phải cố gắng vươn lên. Năm nay con thi bằng trung học đệ nhất cấp con phải cố gắng nhiều hơn.


             Học thì học, học sao cho kỹ
             Đừng bao giờ phí cả năm trường
             Phí luôn đèn sách bút nghiên
             Phí ơn dạy dỗ phí công sanh thành


Mẹ tôi còn kể chuyện ngụ ngôn về cuộc chạy đua giữa con thỏ và con rùa, và kết quả là con rùa thắng !  Ngoài ra Mẹ tôi còn khuyên :
 

              Sống có đức, không sức mà ăn,
              Sống vô đạo, không gạo mà nấu .

Những lời vàng ngọc của mẹ tôi, đã ăn sâu vào tâm khảm tôi, từ đó tôi đã đậu bằng trung học đệ nhất cấp, tú tài 1, tú tài 2 ,  bằng nào tôi cũng chỉ thi một lần là đậu . Sau đó , qua 1 kỳ thi tuyển vào Đại Học Dược Khoa Sài Gòn , tôi đã may mắn trúng tuyển , sau 5 năm  tôi đã tốt nghiệp Dược Sĩ .  Khi sang Mỹ , tôi lấy thêm  bằng Kỹ Sư Hóa Học.
             Ngày nay, gia tài truyền lại cho hai ái nữ  của tôi vẫn là câu nói của mẹ tôi :  "Vốn liếng con học được, đó là một thứ tài sản vô giá, không bị đánh mất, không ai có thể lấy đi được và con có thể xử dụng trong mọi hoàn cảnh" và chuyện ngụ ngôn "con thỏ và con rùa" .  Nhờ vậy chúng cũng đã thành công nơi xứ người .  Con gái đầu là Dược sĩ tốt nghiệp năm 2004 và con gái thứ hai là BS Nhãn Khoa tốt nghiệp năm 2011.  
              Xin mượn 2 câu thơ của thi sĩ Trần Trung Đạo để nói lên tấm lòng tôi đối với mẹ tôi .


               Ví mà con đổi thời gian được,
               Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.

Tri ân mẹ .
Mai Hữu Thọ


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 5:03 pm    Tiêu đề: ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI - TRẦN TRUNG ĐẠO DIỄN NGÂM

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 8:57 pm    Tiêu đề: ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI - THƠ: TRẦN TRUNG ĐẠO - NHẠC: VÕ TÁ HÂN - BẢO YẾN

Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười
Tác giả: Trần Trung Đạo  

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi

Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về

Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương

Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau

Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ

Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà con đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười


Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 9:11 pm    Tiêu đề: Nắng Mới - Lưu Trọng Lư

Nắng Mới
Lưu Trọng Lư

“Mỗi lần nắng mới hắt bên song.
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không
Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời
Lúc người còn sống tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi
Hình dáng mẹ tôi chửa xóa nhòa
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa Hè, trước giậu thưa”
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 9:21 pm    Tiêu đề: Mẹ Ơi, Đời Mẹ - Huy Cận

Mẹ Ơi, Đời Mẹ
Huy Cận  

Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 9:50 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ - NGUYỄN VÔ CÙNG

Lòng Mẹ
Nguyễn Vô Cùng

"Mênh mông biển lớn sóng dâng trào
Lòng mẹ ngàn năm vẫn dạt dào
Chua xót thân già đời lận đận
Ngậm ngùi phận trẻ kiếp lao đao
Non buồn chạnh nhớ dường tê tái
Cửa vắng vời trông luống nghẹn ngào
Nhớ mẹ tháng năm mòn mỏi đợi
Nỗi lòng canh cánh núi ngàn cao”



LÒNG MẸ   -   Y VÂN   -   PHẠM ĐỨC THÀNH ĐÀN BẦU


Được sửa bởi MAI THO ngày Sat Oct 15, 2011 3:51 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:04 pm    Tiêu đề: Chiều Ơi Quê Ngoại - Phan Khâm

Chiều Ơi Quê Ngoại
Phan Khâm

“Lặn lội thân cò khóc nỉ non
Mùa Hè đỏ lửa tháng sinh con
Mẹ ở đầu ghềnh cha cuối thác
Chiều ơi, quê ngoại nắng chon von.
Ai về ngoài ngoại con theo với
Quê Mẹ Đông Hà thuở chiến chinh
Mẹ lấy chồng gian nan chới với
Giống như đời mẹ cũng đao binh”.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:23 pm    Tiêu đề: Thương mẹ khổ một đời - Vương Đức Lệ

Thương mẹ khổ một đời
Vương Đức Lệ

“Chắt chiu cùng năm tháng
Mẹ tần tảo ngược xuôi
Nuôi con ngày khôn lớn
Mỗi đứa một phương trời
Nay tuổi già vóc hạc
Thui thủi bóng vào ra
Muộn phiền vai mẹ gánh
Liêu xiêu buổi chiều tà”
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:28 pm    Tiêu đề: Xa mẹ rồi con biết sẽ về đâu ! - Phan thị Ngôn Ngữ

Xa mẹ rồi con biết sẽ về đâu !
Phan thị Ngôn Ngữ

“Dáng mẹ gầy-thấp thoáng buổi hoàng hôn
Tóc mẹ trắng-chia đường trăm lối rẽ
Con đứng một mình-trước sau quạnh quẽ
Một giòng sông mất hút cuối chân trời
Con mất mẹ rồi con sẽ mồ côi
Trong góc tối-con âm thầm khóc mẹ
Trong góc tối-một mình con lặng lẽ
Chỉ mình con-tiếng gỗ nẻ đêm sầu
Xa mẹ rồi con biết sẽ về đâu!”
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:34 pm    Tiêu đề: Khóc Mẹ - Hoàng Trùng Dương

Khóc Mẹ
Hoàng Trùng Dương.

“ Thu sang lá vẫn cứ rơi
Xuân về Mẹ vẫn cuối đời trông con
Tháng năm mẹ vẫn mỏi mòn
Hao gầy thân xác chon von đỉnh đầu
Nhớ con lệ nhỏ canh thâu
Ngày đêm Mẹ vẫn nguyện cầu bình an”
Rồi ngày con về thì mẹ đã ra đi…
“Con về trong nỗi cô liêu
Nghĩa trang vắng lạnh một chiều cuối Đông
Còn đâu ngày tháng đợi trông
Đứa con viễn xứ phiêu bồng ngàn khơi”
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:38 pm    Tiêu đề:

“Con có mẹ con còn tất cả
Mẹ đi rồi, tất cả cùng đi
Trong huyệt lạnh mẹ có nghe con khóc
Khóc bây giờ và mãi mãi ngàn sau”

(Khiếm danh)
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Fri Oct 14, 2011 10:40 pm    Tiêu đề: Cảm Xúc - Hồ Dzếnh


Cảm Xúc
Hồ Dzếnh

Cô gái Việt Nam ơi!
Từ thuở sơ sinh lận đận rồi,
Tôi biết tình cô u uất lắm,
Xa nhau đành chỉ nhớ nhau thôi.

Cô chẳng bao giờ biết bướm hoa,
Má hồng mỗi tiết mỗi phôi pha,
Khi cô vui thú, là khi đã
Bồng bế con thơ, đón tuổi già.

Cô gái Việt Nam ơi!
Ngọn gió thời gian đổi hướng rồi,
Thế hệ huy hoàng không đủ xóa
Nghìn năm vằng vặc ánh trăng soi.

Tôi đến đây tìm lại bóng cô,
Trở về đường cũ, hái mơ xưa,
Rau sam vẫn mọc chân rào trước,
Son sắt, lòng cô vẫn đợi chờ.

Dãi lúa cô trồng nay đã tươi,
Gió xuân ý nhị vít bông cười...
Ai hay lòng kẻ từng chăm lúa,
Trong một làng con, đã héo rồi!

Cô gái Việt Nam ơi!
Nếu chữ hy sinh có ở đời,
Tôi muốn nạm vàng muôn khổ cực
Cho lòng cô gái Việt Nam tươi.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 3:02 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ - Y VÂN - VÔ THƯỜNG

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 3:14 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ - Y VÂN - THANH NGÂN

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 3:28 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ - Y VÂN - ĐÀN TRANH

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 3:31 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 3:52 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ - Y VÂN - KHẮC CHÍ ĐÀN BẦU

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Oct 15, 2011 4:00 pm    Tiêu đề: LÒNG MẸ 2 - NGỌC SƠN

Về Đầu Trang
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2020

Bài gửiGửi: Mon Oct 17, 2011 11:14 am    Tiêu đề: Thơ gửi con - Pierre Antoine




Cộng đồng mạng thổn thức với "Thư gửi con"
“Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... xin con hãy bao dung!”.


Đó là những dòng tâm sự đầy xúc động trong lá thư gửi con của một người tên Pierre Antoine (Việt kiều Pháp). Lá thư này khi được đăng trên nhiều trang mạng và các blogs đã khiến cư dân mạng thổn thức những ngày qua.
Với giọng văn nhẹ nhàng như vỗ về con vào giấc ngủ, người viết đã kể ra rất nhiều phiền phức mà người già thường gặp phải như ăn uống rơi vung vãi, không tự tắm rửa được thường xuyên, ít hiểu biết về đời sống văn minh, đãng trí hoặc không nhớ hết những gì con nói…
Mỗi dòng tâm sự là lời nhắc nhở con về khoảng thời gian khi con còn thơ ấu và khi bố mẹ đã già đi. “Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời” - đó là mong muốn không chỉ của tác giả Pierre Antoine mà còn của rất nhiều bậc cha mẹ có con cái trưởng thành.
Lá thư này đã nhanh chóng chạm đến trái tim những đứa con khiến họ phải xem xét lại thái độ và tình cảm của mình đối với bố mẹ. Bạn có nick Manly Girl trên diễn đàn sinh viên ĐH Văn Lang xúc động: “Bài viết thật ý nghĩa. Đọc đến dòng 9 thì mình khóc... Nghĩ lại thấy mình cũng có lỗi với ba mẹ thiệt... nhất là cách ăn nói với ba mẹ... cả mấy vụ cãi mẹ ngang xương nữa... Không biết mẹ đã khóc vì mình bao nhiêu lần... vẫn biết sai đấy nhưng không chịu sửa... và nhiều lần cố sửa nhưng không sửa được...”.
image.png
Trên diễn đàn Tuoitregiabinh, bạn có nick Thienbuithe đã chia sẻ bức thư này cùng với lời nhắn: “Sắp đến ngày 20-10 - Ngày phụ nữ Việt Nam - tớ xin có một lá thư để gửi đến bố và mẹ của mình, mong bố và mẹ luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ và hạnh phúc bên các con cháu. Mong cho bố luôn lái xe an toàn, mong cho mẹ làm việc điều độ để bảo vệ đôi mắt quý giá. Con cảm ơn bố, mẹ của con.
Bạn sẽ làm gì khi bố mẹ già đi, khó tính hơn, bảo thủ hơn? Bạn sẽ nhẫn nại yêu thương họ như chính họ từng làm cho bạn thuở ấu thơ? Bài viết ngắn nhưng đầy ý nghĩa của Piere Antoine đã thật sự làm nhiều người xúc động và suy ngẫm. Mời mọi người cùng xem để hiểu và thương yêu bố mẹ khi họ già đi…”.
Không những vậy, rất nhiều bạn trẻ đã chia sẻ lá thư này trên Facebook, blog… kèm theo những dòng tâm sự bày tỏ sự hối hận của mình khi chưa làm tròn chữ hiếu với cha mẹ. Nhiều bạn cho biết đã gọi điện về cho bố mẹ ở xa ngay sau khi đọc lá thư này. Có bạn đã ngay lập tức trở về thăm gia đình vì “thấy thương bố mẹ quá”.
Anh N.T.Lâm (nhân viên văn phòng) chia sẻ: “Đọc những dòng tâm sự này, tôi chợt nghĩ về ba mẹ mình. Ba mẹ đã già, nhiều lúc khó tính, thậm chí còn làm nũng như trẻ con, nhiều lúc tôi cằn nhằn lại ba mẹ. Nhưng giờ tôi thấy thương ba mẹ mình nhiều hơn. Chợt thấy mình bất hiếu quá. Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng, con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày”.
( Chưa xác định được tác giả Pierre Antoine là ai. Chúng tôi đăng nguyên văn bức thư để bạn đọc tham khảo và chia sẻ. )
Nguyên văn bức thư:
Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi
Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc... xin con hãy bao dung!
Con hãy nhớ những ngày giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Nếu như bố mẹ cứ lặp đi lặp lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ mà hãy lắng nghe!
Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu chuyện hằng đêm cho đến khi con đi vào giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.
Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.
Con hãy nhớ lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.
Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ có thời gian tìm hiểu.
Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều, từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.
Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, được gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!
Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ, vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.
Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.
Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.
Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.
Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn”.
Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.
Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.
Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời.
Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...
Hãy giúp bố mẹ những phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...
Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.
Thương con thật nhiều...
Bố mẹ...
PIERRE ANTOINE (Việt kiều Pháp )









Về Đầu Trang
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2020

Bài gửiGửi: Mon Oct 17, 2011 11:18 am    Tiêu đề: Tình cha

Về Đầu Trang
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2020

Bài gửiGửi: Mon Oct 17, 2011 11:23 am    Tiêu đề: Tình cha - Quang Lê

Về Đầu Trang
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2020

Bài gửiGửi: Mon Oct 17, 2011 11:48 am    Tiêu đề: Đặng Thế Luân - Tình mẹ tình cha

Về Đầu Trang
thinhdang



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 2020

Bài gửiGửi: Mon Oct 17, 2011 1:51 pm    Tiêu đề: Clip xúc động về tình cha con

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Wed Oct 19, 2011 12:42 am    Tiêu đề: BÔNG HỒNG CÀI ÁO - THƠ: THÍCH NHẤT HẠNH - NHẠC: PHẠM THẾ MỸ - DUY KHÁNH



Được sửa bởi MAI THO ngày Sun Sep 21, 2014 2:14 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Wed Oct 19, 2011 1:34 am    Tiêu đề: ƠN NGHIÃ SINH THÀNH - HỢP CA

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Wed Dec 21, 2011 11:10 am    Tiêu đề: MẸ - NS HOÀI THƯƠNG TRANG


Mẹ

Mẹ là khúc nhạc lời ca
Là trăng soi sáng bao la giữa đời
Mẹ là ánh nắng mặt trời
Sưởi tim con ấm môi cười héo hon
Mẹ là biển rộng núi non
Vỗ về ru sóng tủi hờn trôi đi
Mẹ là bóng Phật từ bi
Là Chúa cứu thế ngại gì xác thân
Mẹ là vũ trụ từ tâm
Là hoa tươi thắm ngàn năm không tàn
Mẹ là thơ của thi nhân
Viết lời ca tụng xa gần để yêu
Mẹ là hạnh phúc mỹ miều
Cho đời giấc mộng mang nhiều niềm vui
Mẹ là Mẹ của con thôi
Ngàn năm sao đổi vật dời vẫn không
Đổi thay trong trái tim nồng
Bóng hình Mẹ sống giữa lòng nhân gian


HoàiThươngTrang

Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sun May 13, 2012 7:33 pm    Tiêu đề: ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI - TRẦN TRUNG ĐẠO - BẠCH HAC DIỄN NGÂM




NGÀY LỄ MẸ - "MOTHER'S DAY" - CHỦ NHẬT 5/13/2012




Được sửa bởi MAI THO ngày Mon May 14, 2012 7:54 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
hoai thương trang
Thân Hữu Duy Tân


Ngày tham gia: 06 Mar 2009
Số bài: 1175

Bài gửiGửi: Mon May 14, 2012 5:50 pm    Tiêu đề:

Cám ơn anh Mai Thọ đã viết gởi giòng tâm tư của riêng anh về Mẹ anh và cuộc đời cùng những bài thơ khúc nhạc ru ấm lòng người con xa Mẹ.

Bài thơ Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười của nhà thơ Trần Trung Đạo đã làm bao nhiêu con tim ray rứt xót đau mà bất cứ người con nào ở xa mỗi khi nhớ và nghĩ về Mẹ mình như thế  ! Mời cả nhà nghe thêm lần nữa bài hát này với Thế Sơn  ....Xin được cám ơn đời . Cám ơn Người !




>Mỗi ngày đong một nỗi buồn trôi
>Mất Mẹ là con đã khổ rồi
>Thời gian không phải là tất cả
>Chỉ còn trong thơ có Mẹ thôi !!!!

>Hoài Thương Trang (Minnesota)


> Mẹ, một đề tài thường đem lại sự thành công, trong nhiều bộ môn sáng
> tác nghệ thuật. Riêng trong lãnh vực thi ca, không kể những cây bút
> thành danh, những người có duyên với thơ, phần nhiều cũng đã viết được
> những bài về mẹ từ xuất sắc đến đọc được. Phải công nhận, một số thơ
> thuộc chủ đề này, đôi khi có sự lặp lại ngôn từ, hình ảnh hoặc cả cách
> diễn đạt. Tuy vậy, người đọc cũng ít khi gặp sự nhàm chán như ở một số
> đề tài khác. Điều này có lẽ nhờ tình thương yêu sẵn có trong lòng người
> đọc. Đọc thơ viết về mẹ có lúc như là kiểm chứng lòng mình, có lúc như
> là ôn lại, sống với những kỷ niệm, những hình ảnh khó phai nhòa trong
> tâm tưởng. Tôi đã từng bâng khuâng với Nắng Mới của Lưu Trọng Lư, đã
> từng thao thức với Lòng Mẹ của Nguyễn Bính, đã từng trôi nổi với Lời Ru
> Của Mẹ của Xuân Quỳnh. Và cũng đã từng ứa nước mắt với Mất Mẹ của Xuân
> Tâm.
> Năm xưa tôi còn nhỏ
> Mẹ tôi đã qua đời
> Lần đầu tiên tôi hiểu
> Thân phận trẻ mồ côi.
> Quanh tôi ai cũng khóc
> Im lặng tôi sầu thôi
> Để dòng nước mắt chảy
> Là bớt khổ đi rồi...
> Hoàng hôn phủ trên mộ
> Chuông chùa nhẹ rơi rơi
> Tôi thấy tôi mất mẹ
> Mất cả một bầu trời.
> (Lời Chim Non – Xuân Tâm)
> Bạn thấy rất thân quen với bài ngũ ngôn đơn giản, tuyệt vời trên? Vâng
> đúng vậy, bài thơ không xa lạ với số đông chúng ta. Xin cảm ơn thầy
> Nhất Hạnh và đoản văn "Bông Hồng Cài Áo" thầy viết vào năm 1962. Trong
> đoản văn này, có lẽ vì quá xúc động khi đọc thơ, khi thả lòng theo bút,
> thầy Nhất Hạnh đã quên ghi xuất xứ, tên tác giả bài thơ. Nhưng nhờ vào
> đoản văn của thầy, bài thơ của Xuân Tâm được phổ biến rộng rãi hơn. Rất
> hy vọng, trong tương lai, nếu Bông Hồng Cài Áo còn tái bản, xin những
> người có lòng, kính tưởng người mẹ già của nhà thơ Xuân Tâm, không hà
> tiện một đôi dòng ghi chú cho thêm phần lịch sự, tri thức. Thơ "Mất Mẹ"
> của Xuân Tâm, một tác giả đất Quảng Nam, đã là chuyện trong quá khứ.
> Gần đây, tại hải ngoại, cũng có một tác giả khác của xứ Quảng Nam lại
> viết được một bài về Mẹ rất thành công. Bài thơ tạo được ấn tượng tốt
> ngay ở cái tên bài: "Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười". Trần Trung Đạo là
> tác giả của một khao khát, ước muốn thần kỳ. Anh là nhà thơ, nhà văn,
> là tác giả nhiều bài nhận định về chính trị và văn học rất già tay. Bút
> danh của anh không những nổi bật tại hải ngoại, trong nước, cả giới
> trẻ, giới chính trị trí thức cùng tìm đọc với xao xuyến, đồng cảm. Theo
> đường mòn, trước khi lang thang vào tác phẩm, tôi xin mở hồ sơ lý lịch
> của người viết Trần Trung Đạo:
> Sinh tại Duy Xuyên Quảng Nam vào năm 1955, Trần Trung Đạo tên thật là
> Trần Văn Nhơn. Trần Trung Đạo có vóc dáng rất Việt Nam, rất thư sinh
> nho nhã. Anh đã từng có mặt tại trung học Trần Quý Cáp Hội An, đại học
> Vạn Hạnh, đại học Luật Khoa Sài Gòn. Rồi tốt nghiệp kỹ sư điện toán tại
> Wentworth Institute of Technology. Trần Trung Đạo đến Hoa Kỳ bằng
> phương tiện phổ thông: vượt biên đường biển vào năm 1981. Sau thời gian
> ở đảo Palawan, anh hiện sống cùng gia đình tại Boston Massachusettes.
> Nghề tay phải hiện nay: điều hành hệ thống dữ kiện cho một hãng đầu tư
> tài chánh ngay tại nơi định cư. Trần Trung Đạo bắt đầu sinh hoạt văn
> học từ cuối thập niên 80. Sức viết và thành phẩm đa dạng trong nhiều bộ
> môn sáng tác của Trần Trung Đạo thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng nghiêm chỉnh
> với cuộc chơi Theo Gót Thơ, và như đã nói trên, tôi xin đến với "Đổi Cả
> Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười" cùng một vài bài thơ khác cùng một chủ đề Mẹ.
> “Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười” đã được sự đồng cảm của nhạc sĩ Võ Tá
> Hân. Bàn tay cầm đàn này, đã thả ra những nốt nhạc cho một số tiếng hát
> Bảo Yến, Hà Lan Phương, Thanh Thúy, Gia Huy, Thế Sơn...; đưa thơ của
> Trần Trung Đạo đến giới thưởng ngoạn. Bài thơ có nội dung:
> Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
> Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
> Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
> Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
>  
> Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
> Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
> Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
> Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
>  
> Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
> Bên đời gió tạt với mưa tuôn
> Con đi góp lá nghìn phương lại
> Ðốt lửa cho đời tan khói sương
>  
> Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
> Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
> Mẹ xa xôi quá làm sao vói
> Biết đến bao giờ trông thấy nhau
>  
> Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
> Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
> Ðau thương con viết vào trong lá
> Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
>  
> Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
> Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
> Ví mà tôi đổi thời gian được
> Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.
> Với thể loại bảy chữ, giàu âm điệu. Hơi thơ là một dòng chảy man mác
> buồn, mang những tiếng thỏ thẻ tâm sự của một người con xa nhà gởi về
> mẹ già. Trần Trung Đạo không nhắc đến Mẹ Việt Nam, nhưng qua thơ, qua
> hình ảnh và những chân tình, chúng ta nhận ra điều đó. Đây là một ưu
> điểm giúp bài thơ thu hút được nhiều đồng cảm, chia sẻ. Trần Trung Đạo
> không phải nhờ đến sự khôn khéo. Anh đã dùng chân tình trong yêu
> thương, trong nhớ nhung có thật của mình, để viết được những câu, dùng
> được những chữ, mà ai đọc vào cũng tưởng như chính mình đã viết ra, đã
> nói lên cùng với mẹ. Những nghĩa vụ cao cả của người mẹ, cùng những nỗi
> truân chuyên trong đời thường của nhiều bà mẹ đều không cần để trưng
> ra. Đó là cái đặc biệt, giúp bài thơ không đi vào vết mòn của nhiều bài
> thơ, ca ngợi chung chung về một người mẹ.
> Để hoàn thành một bài viết có vần trở thành một bài thơ, hình như
> thường phải có:
> - ý, hồn
> - từ ngữ, nhạc điệu
> - hình ảnh, màu sắc
> Ý, hồn của "Đổi Cả Thiên Thu Tiếng Mẹ Cười" chính là tình cảm, sự
> thương nhớ. Như đã nói, Trần Trung Đạo dùng cái tình của mình, cái tâm
> của mình để ướp, để bón vào câu chữ, nên mỗi dòng anh viết đều dính
> liền hơi thở của anh, hơi thở của chính người mẹ anh đang nhớ thương,
> chuyện vãn. Chữ dùng của Trần Trung Đạo không mới, nếu không muốn nói
> là cũ: lặng người, lặng thề, sơn khê, màu tang trắng, thiên thu... Tuy
> vậy, sự sắp xếp đúng chỗ và thích hợp đã không hề cho thấy câu nào sáo
> cũ. Trái lại, chúng mang được nét giản dị, bình thường và trung trực
> giữa tình mẹ con trong đời thường. Sự đơn giản này chính là cây cầu để
> mọi trình độ bạn đọc đều đến được với thơ anh một cách chân tình, lý
> thú. Về hình ảnh cũng na ná như ngôn từ. Phong phú nhưng thông dụng,
> thường gặp. Mọi bài thơ đều cần có đoạn mở đầu gây được ấn tượng tốt
> với người đọc. Tôi thật sự ngưỡng mộ Trần Trung Đạo, ở cách trưng ra
> hình ảnh thật đẹp để chuyển vận tâm sự của mình:
>  “Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
> Tiếng ai như tiếng lá thu rơi”
> Chúng ta có thể hình dung thật rõ những diễn biến của một bi kịch câm:
> Có tiếng chuông điện thoại, người con bắt máy lên và liền ngay đó lặng
> người đi, vì bất ngờ, vì sửng sốt. Vài giây cho nghi vấn tiếp theo
> “tiếng ai...” chính là nỗi nghẹn ngào chợt đến trong lòng người con.
> Anh không lạ và nhận ra ngay hơi thở, giọng nói quen thuộc, nhưng gắng
> vờ đi vài giây để cho lòng mình bớt xúc động. Tiếng nói bên kia đầu
> dây, nhẹ nhàng quá. Nó rung lên như âm vang của một chiếc lá rụng.
> Chiếc lá đang ở thời kỳ vàng úa của mùa thu, của một kiếp đời sắp qua.
> Diễn tả, so sánh giọng nói mòn yếu của mẹ bằng cái động của một chiếc
> lá mùa thu rơi, quả thật là một hình ảnh đẹp. Hình ảnh này, Trần Trung
> Đạo đã lượm được trong tích tắc xuất thần. Tiếp liền hình ảnh gợi mở là
> những thỏ thẻ gói trọn những nét dễ thương, trìu mến, qua hai chữ rất
> bình thường “mẹ nhỉ”. Tấm lòng người con vừa kịp mở ra với chân tình và
> thực tế:
>
> “chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi”
>
> Hình ảnh trở thành là hơi thở của bài thơ. Trần Trung Đạo thật có hoa
> tay trong kỹ thuật này:
> Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
> Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
> Sự so sánh tưởng như chệnh choạc, nhưng không. Màu trắng tóc mẹ chính
> là cái bao la của tuổi đời. Một sự giàu có buồn nhiều hơn vui. Và tác
> giả cũng không quên vẽ ra ngay nét bi quan, gọn nhẹ trong một từ
> “tang”. Cái bát ngát này cũng là cái vô cùng thương nhớ, kính yêu trong
> lòng nhà thơ. Hình ảnh "trắng cả lòng" còn nói lên sự thao thức, lo
> lắng của người con trước buổi xế chiều của mẹ. Dùng một hình ảnh cụ thể
> để mở ra một hình ảnh trừu tượng không phải lúc nào cũng có thể linh
> động, cân xứng như tay nghề Trần Trung Đạo. Nếu không có chân tâm đích
> thực, không có hồn thơ dẫn dắt, khó có thể viết được hai câu trên.
> Bốn câu tiếp vẫn là những dòng chứa đầy hình ảnh đẹp. Với một người
> đang về chiều, còn phải bị những nhớ nhung, đau thương vây phủ, chắc
> khó có chọn lựa nào hơn là ngồi ôn lại những tiếc tưởng, thương nhớ.
> Khuôn mặt đứa con thân yêu đã ngàn trùng xa, chính là nỗi buồn mà người
> mẹ ôn tới ôn lui trong trí nhớ, trong trái tim. Cử chỉ, tâm tư này như
> những mũi đan cho nỗi buồn ngày một rộng lớn thêm. Tôi nghĩ, chủ yếu
> của bài thơ là tình mẹ con, nên tác giả đã chọn số-từ đơn vị “một” để
> đứng trước nỗi buồn (một nỗi buồn). Thật ra trong cuộc sống, nỗi buồn
> vốn phong phú hơn niềm vui. Nếu số-từ “một” được thay mạo-từ “những”,
> để vẽ ra hình ảnh người mẹ ngồi đan kết những mẩu buồn trong đời lại
> với nhau, vừa thương nhớ đến con cũng rất đẹp.
> Trong đoạn đầu, tiếng nói của mẹ được ví như tiếng lá mùa thu rụng đã
> tuyệt vời. Ở đoạn bốn, tiếng mẹ lại được hình dung là một tiếng nói
> trong giấc chiêm bao càng sắc sảo hơn. Bởi ngoài hình ảnh đẹp còn tỏa
> rộng nỗi ngậm ngùi đến vô cùng. Động từ “vói” (miền Bắc dùng “với”) nằm
> cuối câu ba đoạn này, cũng rất thần tình. Vói là vươn đến một hình
> tượng trước mắt, không quá xa, nhưng khó chạm vào. Ở đây, khoảng cách
> hai mẹ con vốn thật gần trong tình cảm nhớ thương, nhưng lại vô cùng xa
> cách về phương diện địa lý.
> Thơ không để giải thích. Tôi đã có ít nhiều lẩm cẩm. Dù sao, cũng xin
> phép được vớ vẩn thêm vài dòng nữa: Dùng mạng sống của mình, hy sinh
> hết cả ngàn năm của thiên hạ, để được thấy lại nét cười của mẹ mình, là
> một ý niệm đáng yêu. Bài thơ ngợi ca tình mẫu tử của Trần Trung Đạo là
> một bài thơ hay. Nó mang đến sự vừa lòng cho người viết lẫn người đọc.
> Với tác giả, anh đã đệ trình lên đấng sinh thành lòng thương yêu, kính
> trọng vô biên trong sự chân thật. Với bạn đọc, tìm gặp được những xúc
> động, những suy nghĩ về tình cảm bản thân với phụ mẫu. Được chia sẻ
> những cảm nhận về mẹ thật không gì ấm lòng, bình tâm hơn..
>
>
> HÀ KHÁNH QUÂN
>
Về Đầu Trang
MAI THO



Ngày tham gia: 20 Apr 2011
Số bài: 7318

Bài gửiGửi: Sat Nov 03, 2012 9:39 pm    Tiêu đề: Mỗi Mùa Xuân Về-Thơ:Trần Trung Đạo



Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Âm nhạc Việt Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Chuyển đến trang 1, 2  Trang kế
Trang 1 trong tổng số 2 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân