Gửi: Tue Sep 28, 2021 4:18 am Tiêu đề: Dốc cạn sầu tình&Lỡ nhịp thời gian
1- Dốc cạn sầu tình
Tuổi ngọc ngà đã chóng xa bay
Còn đâu những buổi tay trong tay
Đường xưa in dấu lồng đôi bóng
Nay nắng phai tàn trên cỏ cây.
Anh muốn xông pha chốn bụi hồng
Mộng đời ôm ấp quá mênh mông
Xa trường chiến mã từng tung vó
Sau chiến chinh về vẫn ngóng trông.
Em có bao giờ hối tiếc không?
Ngày sang ngang vội vã theo chồng
Người đi ngoảnh lại bờ lưu luyến
Tượng đá vô hồn góc bến sông.
Gặp lại người xưa thật ngỡ ngàng
Nhìn nhau nhắc nhở chuyến đò ngang:
Đời em sao phải sầu đơn chiếc?
Anh vẫn buồn duyên phận lỡ làng!
Sương khói giăng đầy mớ tóc mây
Lưa thưa buông xõa mảnh vai gầy
Khoé mắt hoen mờ hay ngấn lệ?
Bóng hình dĩ vãng chập chờn bay.
Tuổi ngọc giờ đây khuất nẻo xa
Không gian le lói ánh dương tà
Cùng nhau dốc cạn bầu tâm sự
Giót chén nghĩa tình ta-với-ta.
ChinhNguyen/H.N.T. Apr.1.2017
* *
*
2- Lỡ nhịp thời gian
Bên nửa này hành tinh hoàng hôn chợt đến
Bên kia tinh cầu vừa mới rạng đông
Cách biệt đại dương,núi rừng trùng điệp
Thả hồn thơ bay qua vũ trụ mênh mông
Ta lướt đi theo hướng thái dương hồng
Tìm tia sáng lẻ loi đang chiếu rọi
Góc nào đó nơi hoang tàn chơ trọi
Nhưng thời gian vùn vụt chóng qua ngày
Ta trở về với bóng tối bên đây
Tay mang nhẹ gói hành trang trống rỗng
Chẳng vẽ được nét nào trang viễn mộng
Bởi nguồn tia đã tắt tự bao giờ
Ta bâng khuâng giữa hai nẻo đường đời
Sẽ tiếp tục đi tìm chân trời hư ảo
Hay thui thủi trên lối mòn sáng tạo
Cho hồn thơ còn khoảng rộng bay lên
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn