Duyên nợ ba sinh mấy kiếp tu,
Đừng than bị nhốt giống như tù.
Cơm no áo ấm tự nhiên có,
Dạo phố vui đùa chẳng tốn xu.
Cố trả trăm năm thì hết nợ,
Khỏi lo gặp lại dẫu cùng khu.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn