Nắng thu sưởi ấm lá vàng rơi,
Và xóa sương đêm phủ khắp nơi.
Làm thắm sắc kia tung tứ phía,
Giao hòa mầu nọ tỏa ngàn khơi.
Không gian êm ả ru vào mộng,
Tới chốn thiên thai để nghỉ ngơi.
Nắng sớm, nắng chiều ngày tháng thu,
Không gian ấm áp khỏi dùng dù.
Lá vàng lác đác rơi về cội,
Mây trắng lững lờ trôi viễn du.
Núi thẳm rừng sâu hay biển rộng,
Trông chờ có mặt ở toàn khu.
Vườn vắng mơ màng trong nắng thu,
Giai nhân ngồi đợi dưới cây dù.
Người đi chốn ấy nào hay biết,
Kẻ ở nơi này mặc tối lu.
Xa cách sầu dâng ai có thấu,
Buồn tênh hiu hắt ngập toàn khu.
Mầu nắng mùa thu khó lạt phai,
Như tình còn mãi thật lâu dài.
Thời gian rời núi mang hình dáng,
Sóng biển xô bờ gom bóng ai.
Sưởi ấm con tim toàn thế giới,
Hoàn thành mộng ước ở tương lai.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn