Đôi mắt em buồn chứa bóng thu,
Đường đi trải lá hứng sương mù.
Tóc mềm phủ kín bờ vai nhỏ,
Hơi lạnh phong đầy hết cả khu.
Gợi nhớ công viên giăng kỷ niệm,
Làm cho đây đó ngấm âm u.
Thương sao đôi mắt giải ưu phiền,
Cửa sổ tâm hồn đẹp tự nhiên.
Hơi ấm nhẹ lan dìu vào mộng,
Ánh nhìn khẽ liếc dẫn lên tiên.
Chung quanh cảnh vật như hư ảo,
Chỉ biết hòa mình với nghiệp duyên.
Đôi mắt người yêu thật tuyệt vời,
Là nguồn ấm áp chẳng hề vơi.
Vuốt ve mái tóc khi thương nhớ,
Xoa dịu tâm hồn lúc nghỉ ngơi.
Cửa sổ tình yêu chính chỗ đó,
Ai mà có được hẳn duyên trời.
Gửi: Thu Mar 04, 2021 12:44 am Tiêu đề: ĐÔI MẮT...
ĐÔI MẮT...
Đôi mắt người xưa đẹp tuyệt vời,
Chứa đầy nắng ấm với mây trời.
Phát ra bốn phía nguồn sinh lực,
Tỏa cả không gian ánh sáng ngời.
Tâm sự tràn đầy như muốn nói,
Đâu đâu cũng thấy chứa muôn lời.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn