TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - ƯỚC NGUYỆN CON NGƯỜI
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

ƯỚC NGUYỆN CON NGƯỜI

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi...
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Diem Khanh



Ngày tham gia: 04 Jul 2008
Số bài: 579

Bài gửiGửi: Mon Oct 24, 2016 1:42 pm    Tiêu đề: ƯỚC NGUYỆN CON NGƯỜI
Tác Giả: MINH HIỀN

    ƯỚC NGUYỆN CON NGƯỜI
              ( Theo bài giảng của một Thiền Sư)
                MINH HIỀN

           Ước nguyện của con người là được sống an vui, hạnh phúc. Lúc nào cũng mong muốn trong lòng mình được an lạc. Thực tế trên đời, con ngườ̀i ai cũng mong hưởng an lạc và dục lạc.
An lạc ̣(AL) và dục lạc (DL) khác nhau thế nào?
AL là tình cảm an vui, hạnh phúc, thoải mái trong lòng mình. Không phiền não, lo âu, sợ hãi, bực tức, an nhiên tự tại là AL. Còn DL là gì?
DL là khoái cảm, khoái lạc do Lục Dục ( Nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân ý) đem lạc. Tứ khoái của con người là DL. Như ăn chơi, nhảy múa, nhậu nhẹt, rượu chè, hút sách, trai gái, bồ bịch. Bà con dùng từ “ Tứ Đổ Tường.” : Cờ bạc, nhậu nhẹt, hút sách, trai gái. “ Đó là DL lôi kéo con người vô cùng. Một trong bốn bức tường nói trên bị sụp đổ thì hạnh phúc cả gia đình tan nát luôn. DL là thích ăn ngon. mặc đẹp. Món ăn không vừa miệng thì chê dở, cảm thấy chán ngấy.
Do quan niệm sai lầm làm cho con người thiếu an vui hạnh phúc. Câu chuyện ng̣ụ ngôn về hai con cọp, một con ở Sở Thú, một con trong rừng đáng cho chúng ta suy gẫm. Con cọp trong rừng cảm thấy mình vất vả kiếm ăn hằng ngày. Không thảnh thơi nghỉ ngơi
“ Nằm chơi xơi nước.” như cọp trong Sở Thú. Hằng ngày có người mang thức ăn, thịt thà, nước uống lại cho dùng. Khỏe ru bà rù. Còn con cọp trong Sở Thú thì cho rằng bạn mình, cọp trong rừng, ṣống tự do bay nhảy, thoải mái vô cùng, Chúa Tể Sơn Lâm. Anh ta muốn làm gì thì làm.
Thế là hai con cọp trên thay đổi chỗ ở của nhau, để tìm an vui hạnh phúc cho riêng mình. Bất ngờ con cọp ở rừng vô Sở Thú cảm thấy mình bị mất tự do, buồn chán vô cùng và ngã bịnh chết sau đó. Còn con cọp từ Sở Thú vô sống trong rừng, vì quen thói lười biếng, phi lao động nên lười đi kiếm ăn hằng ngày. Cuối cùng cọp đói meo bị gầy yếu và chết dần chết mòn trong núi sâu rừng thẳm.
Chúng ta phải biết trân quý những cái chúng ta đang có, đang hưởng. Không nên “ Đứng núi này trông núi nọ.” Đừng nên nhìn cái nhìn khác với hạnh phúc của người quyết tu tâm hành sửa tánh,để được an vui hạnh phúc. Chúng ta phải tập buông xả. An vui hạnh phúc, AL hay khổ đau đều do Tâm sanh ra.
“ Nhất thiết duy tâm tạo.”
Tâm bình thế giới bình.”
Hạnh phúc lỡ mất đi làm cho mình nuối tiếc mãi.
Khổ đau làm cho ta bực bội, chán chường, thất vọng.
Đi Chùa hay đi Nhà Thờ là tìm cho mình AL, không phải DL.
Vấn đề ăn, mặc, ngủ, nghỉ...Đừng làm cho mình lo âu phiền não. Không nên quan tâm nhiều đến vấn đề này.
Vấn đề DL thường bị kẹt trong vịêc ăn mặc sang trọng, trong việc ăn uống ngon miệng, thoải mái , no nê. Hạnh phúc con người cũng dính mắc trong DL rất nhiều, nghiện cờ bạc, rượu chè, trai gái, hút sách. Khi buồn có được điếu thuốc lá thơm, có ly cà phê, ly rượu, hay xì ke ma túy làm cho ta mê mẫn quên đời. Quên hết khổ đau. Nhưng đó chỉ là hạnh phúc giả tạm, có hại cho mình về sau.
Nếu ai bỏ được hút thuốc lá, bỏ uống rượu, bỏ uống cà phê. Cai được xì ke ma túy, thì hạnh phúc lâu dài hơn.
Một vị Đạt Lai Lạt Ma Tây Tạng bị Trung Cộng giam trong tù 30 năm. Mỗi ngày chúng hỏi ông chỉ y một câu:
“ Tây Tạng có thuộc Trung Quốc không?”
Nếu ông nói có thì chúng tha ông. Nhưng ông luôn trả lời: “ Không” Là chúng đưa dùi điện vào miệng ông. Ông vẫn kiên quyết trả lời theo sự thật là “ Không” nên ông bị chúng tra khảo dùi điện mãi. Hiện nay miệng ông bị ̣tê liệt nhiều bộ phận thật thê thảm.
Người tu tịnh không nên quan tâm về cái ̣đẹp bề ngoài. Tập sống nâng cao về tinh thần tâm linh. Nên hướng tâm về AL. Không nên ham DL quá. Thật khổ lắm.
Để kết luận chúng ta nên ghi nhớ lời Phật dạy trong Kinh Kim Cang:
“ Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng. Nhược kiến chư tướng, phi tướng tất kiến Như Lai. Ly nhất thiết chư tướng, tức danh chư Phật. Thị cố Tu Bồ Đề. Chư Bồ Tát Ma Ha Tát, ưng như thị sanh thanh tịnh tâm. Bất ưng trụ sắc sanh tâm. Bất ưng trụ thanh, hương, vị, xúc pháp sanh tâm. Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm.”
“ Uớc nguyện con người An Lạc
An vui hạnh phúc tâm hồn.
Dục Lạc không nên quá mức
Ăn chơi, cờ bạc xa luôn.

Tu hành cao niên cố gắng
Cho ta an hưởng tuổi vàng.
Thuốc lá, cà phê nên giảm
Cho mình sức khỏe bình an.

Rượu đã trót ghiền nên bỏ
Thú vui đen đỏ khó chừa.
Niềm vui tuổi già sách vở
Hội Đoàn tránh bớt bơ vơ.”
  MINH HIỀN
   


       
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi... Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân