TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - 40 Năm Nhìn Lại - Viết Cho Người Nằm Xuống
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

40 Năm Nhìn Lại - Viết Cho Người Nằm Xuống

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi...
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Biển Xưa
Niên Khóa 1962-1969


Ngày tham gia: 19 Jun 2013
Số bài: 18

Bài gửiGửi: Mon Apr 20, 2015 10:52 pm    Tiêu đề: 40 Năm Nhìn Lại - Viết Cho Người Nằm Xuống
Tác Giả: Bi Nguyễn

Sau 40 năm biệt xứ, Tôi chưa một lần về thăm lại cố hương . Nỗi buồn da diết nơi xứ lạ quê người , đã khơi đọng trong tôi nỗi nhớ dâng trào . Nhớ cha nhớ mẹ , nhớ anh nhớ chị, nhớ người thân,nhớ thầy nhớ bạn, nhớ trường cũ , nhớ tiếng chuông giáo đường năm xưa...

Nhớ những ngày tháng quân trường, nhớ những chuyện vui buồn đời lính, nhớ những trận chiến ác liệt , nhớ những ngày vui xuân dưới vùng trời lửa đạn, nơi địa đầu chiến tuyến ngăn chặn giặc phương Bắc.
Nhớ bảy cái Tết vui xuân nơi tiền đồn đèo heo hút gió, ' xuân xưa con vắng nhà, xuân nay con không về ' kể từ khi tôi vào quân ngũ để bảo vệ quê hương ' TỔ QUỐC-DANH DỰ-TRÁCH NHIỆM ' gánh nặng trên vai.

Những người Lính như Tôi, ngày ngủ đêm đi như đàn ma dại trong đêm tăm tối mịt mù. Có khi bốn người, sáu người hoặc mười hai người, mặt mày rằn ri, len lỏi xâm nhập vào những vùng tử địa, chui rút vào những vùng bất an để lùng săn bắt địch, hay cứu tù binh....

Tháng Tư lại về, ngày Quốc Hận cũng sắp đến, nỗi buồn tang tóc quê hương cũng được nhắc lại. Có những chuyện  thường hay lập đi lập lại mà không bao giờ xưa cũ. Đó là câu chuyện của Tháng Tư Đen, câu chuyện của lịch sử .  Lịch sử như một dòng sông chảy mãi không ngừng....

                            Omaha tuyết phủ ngập đường
                            Nhớ thằng bạn cùng Quân Trường năm xưa
                            Gió lay cành tuyết đu đưa
                            Tháng hai  bão tuyết chẳng chừa một ai
                            Xứ người lắm tuyết ai ơi
                            Nhìn qua song cửa nắng tươi dạt dào
                            Bọn mình mấy đứa ngày nào
                            Bây chừ tám hướng thì thào nhớ nhau
                            Đứa còn đứa mất đìu hiu
                            Thời gian đếm sợi tóc tiêu mặn mà
                            Vàng son lứa tuổi ngọc ngà
                            Non sông chưa trả nợ nhà chưa xong
                            Chiều chiều đứng ngắm phương Đông
                            Quê hương còn đó sao lòng xót xa.

Hôm nay, trên mãnh đất tạm dung này, Tôi có dịp để một lần tạ lỗi với Quê Hương, bởi tôi không bảo vệ được người !
Cám ơn các đồng môn (SEAL ), các đồng đội cùng quân trường (Hải Quân Lưu Đày) đã cùng sát cánh bên nhau chống giặc phương Bắc.
Tôi ngưỡng mộ, biết ơn các đồng đội đã hy sinh một phần thân thể cho cuộc chiến, chiến đấu bảo vệ cho Chính Nghĩa Quốc Gia, Dân Tộc.
Xin thắp một nén hương lòng để tưởng nhớ các đồng đội đã vĩnh viễn nằm xuống trong lòng đất Mẹ, hoặc bên rãi san hô của Hoàng Sa để bảo vệ mảnh đất của Tổ Tiên chúng ta.
Đặc biệt, Tao thắp một nén hương cho tụi Mày : Cố Đ/uý. NN Lê Văn Đơn( tử chiến HS),Cố Đ/uý.NN Nguyễn văn Rạng( tử trận Năm Căn), Cố Tr/uý NN Nguyễn Toàn (tử trận Rạch Sỏi), Long ( tử chiến  Hoàng Sa ), Hoà (Tuyên Nhơn ).
Mong tụi mày yên giấc nghìn thu !

                         TUYÊN NHƠN VÙNG TRỜI LỬA ĐẠN
Toán Hải Kích (SEAL) CÔNG Tác VÙNG TUYÊN NHƠN, MỘC HOÁ.( 01-11-1973 đến 05-3-1975 )

Tôi, Trưởng toán Hải Kích(HK) còn có tên gọi khác SEAL ( SEA-AIR-LAND ) : hoạt động trên biển, trên không, trên bộ. Biệt phái công tác tại Căn Cứ Hải Quân Tuyên Nhơn, Mộc Hoá. Dưới sự chỉ huy trực tiếp của Liên Đoàn Đặc Nhiệm 214.1 , CHT là HQ/Th.Tá Đoàn Quang Vũ , và Giang Đoàn 64 Tuần Thám , CHT là HQ/Th.Tá Trương Minh Hoàng , Giang Đoàn 43 Ngăn Chặn, CHT là HQ/Th.Tá Lê Anh Tuấn.

Căn cứ Hải Quân Tuyên Nhơn,vị trí ở bờ Nam Kinh Đồng Tiến, cách ngã ba chợ Tuyên Nhơn 3 cây số, trước mặt là bờ kinh , dùng làm bãi ủi cho các chiến đỉnh, chiều ngang con sông rộng chừng 110 mét,phía bắc căn cứ là bờ tường đất cao, được chắn bằng hàng rào gai kẽm làm bằng mặt lưới chống B40. Chung quanh hàng rào  được đặc một hệ thống phòng thủ bằng mìn Claymore, được thiết trí bởi toán điện tử tác chiến.phía bắc căn cứ là rừng đước mọc chằng chịt trên nhưng con lạch, cạnh bên trái là bải đáp trực thăng.

                                 VIẾT CHO NGƯỜI NẰM XUỐNG

Sau khi ' Briefing ' xong, chúng tôi lên đường trong đêm khuya , tôi xử  dụng 3 chiến đỉnh PBR,rời khỏi căn cứ hải quân Tuyên Nhơn , các chiến đỉnh lặng lẻ đi chuyển trên Kinh Đồng Tiến hướng về phía Nam. Khi đoàn tàu di chuyển qua khỏi chợ Tuyên Nhơn khoảng 3, 4 cây số. Bên trái tôi là rừng , có những mô đất cao thấp chạy dài theo rừng cây . Đêm nay bầu trời không trăng sao, khoảng không gian mịt mù u tối , hoàn toàn vắng lặng, không vạc bay, không chim kêu, cho tôi một cảm giác lạ thường hơn mọi chuyến nhảy đêm trước đây. Khi chiến đỉnh PBR1 qua khỏi lùm cây của bờ rừng, vài mô đất nhấp nhô có những bụi rậm bao bọc , thì một tiếng nổ long trời phá tan khoảng không gian tĩnh mịch, quả B40 của VC bắn trúng ngay khẩu đại liên M50 trước trên giang đỉnh PBR2. Mãnh đạn B40 làm vỡ trán Hoà, máu trên trán chảy lênh láng, ngã quỵ trên sàn tàu bên cạnh khẩu đại liên M50. Tức khắc, 3 chiến đỉnh PBR chúi mũi dùi vào mục tiêu B40  bắn chống trả mãnh liệt, đại liên M50, M60, súng phóng  lựu M79, M16 bắn xối xã vào địch. Các tay súng thiện xạ của anh em hải quân thuộc Giang Đoàn 64 Tuần Thám làm địch khiếp sợ và rút lui. Địch để lại nhiều quả B40, trang dụng cá nhân, nhiều vết máu lê lếch  đọng lại. Sau đó , chiến đỉnh đưa Hoà về căn cứ hải quân Tuyên Nhơn đợi trực thăng tản thương về bệnh viện. Tôi thấy Hoà nằm thoi thóp với vết thương trầm trọng mà lòng tôi đau quặn xót xa, nước mắt dâng trào. Nước mắt không phải là sự ủy mị dành cho phái yếu...cho cả những người lính trận, đã từng xong pha nơi chiến trường, tôi khóc cho đồng đội, khóc cho một người nằm xuống vì Tổ Quốc. Hoà , Hạ Sĩ Nhất Người Nhái  tốt nghiệp khoá 5 SEAL tại Cam Ranh Bay, Nha Trang. Hoà lứa tuổi  của tôi, người Sài Gòn, ít nói cười nhiều, hiền  và dể thương nhất trong toán . Tôi nhớ lại sáng nay lúc chạy bộ cùng anh em người nhái ra chợ Tuyên Nhơn ( cách căn cứ hải quân 3 cây số ) . Hoà có vẽ buồn khác lạ hơn mọi khi, cái buồn hiện rõ trên khôn mặt người thanh niên đầy hào khí. Phải chăng đây là một báo hiệu không tốt sắp xãy ra, một điềm gỡ đến với Hoà? Khi tôi về Sài Gòn phúng điếu  và tiễn đưa Hoà lần cuối . Hoà nằm đấy , quan tài  phủ  cờ vàng ba sọc đỏ và nó được gắn lon giữa hai hàng nến . Bên cạnh chỉ có mẹ già  và cô em gái.
   Một giọt nước mắt cho người nằm xuống Hoà ơi !
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Truyện Ngắn, Bút Ký, Tạp Ghi... Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân