TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - thơ LÊ THỤY ĐẠT
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

thơ LÊ THỤY ĐẠT

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
le thuy dat



Ngày tham gia: 02 May 2014
Số bài: 18

Bài gửiGửi: Sun Jun 29, 2014 8:50 pm    Tiêu đề: thơ LÊ THỤY ĐẠT



HOÀI THƯƠNG

      *thân tặng hai em Nguyễn Điểu & Nguyễn Thị Chế cựu học sinh Duy Tân nay ở Bình Thuận


Duy Tân một hoài niệm
ký ức dù xa xăm
nhớ thương như vết chém
ngập sâu đáy tâm hồn

           Trưng Nữ Vương không quên
           cây tầng cao rợp bóng
           ngày tháng lùi xa dần
           hoài thương còn vang vọng

đã tìm gặp anh em
trước ngưỡng đời chạm đích
Phan Rang đêm Sông Dinh
hoài mơ tình mật ngọt

           xưa đưa nhau qua cầu
           Đạo Long mùa gió thốc
           gió từng phan rát mặt
           thơm làn da nắng rang

có gì trong sáng nay
mà sao ai bối rối
nước về trên Bờ Đê
đò xưa còn đâu đợi

           chuyến đò đời năm ấy
           xa lắc bóng người đi
           giòng lệ nóng bờ môi
           Đông Giang gió hoài mặn

Poklong đài cổ tích
nắng rát mặt linh thần
cùng ai dù bước mộc
hoài lưu dấu thăng trầm

           đêm năm canh khắc khoải
           gọi mời về bên nhau
           bao năm đời sống gởi
           đợi đây lối thác về

cỏi về lòng Ninh Thuận
nằm nôi một mái trường
biển dâu dù dời đổi
tâm can vẫn hoài thương

LÊ THỤY ĐẠT
phanrang xuân 2014





CHIA TAY MÙA PHƯỢNG

      *tiếc nhớ Nguyễn Hữu Lập (thapcham)
      *tặng Trần văn Bính, Nguyễn Huệ, Đặng văn Thọ....


       phượng hồng tiễn biệt thơ ngây
ve rưng rức khúc từ ly nao lòng
       xa rồi đường củ đi chung
hết rồi những buổi trường tan học về
       còn chăng dư ảnh ngày xưa
thầy yêu bạn quý bao mùa mến thương
       hôm nao cắp sách đến trường
ấp yêu hoài vọng bước đường mai sau
       bụi trần vạn nẽo mưu cầu
dặn lòng giữ mãi tình sâu ân dầy
       phượng hồng tiễn biệt thơ ngây
tạ từ lắng đọng tháng ngày thư sinh
       đời trôi như cánh lục bình
lắng thương dạo khúc tự tinh tiếng ve
       ve sao ru gọi chi hè
để cành phượng thắm tái tê sắc màu

LÊ THỤY ĐẠT
nhất B 1968 Duy Tân


Về Đầu Trang
tonthattue



Ngày tham gia: 17 Jul 2010
Số bài: 209
Đến từ: Georgia USA

Bài gửiGửi: Tue Jul 22, 2014 2:50 pm    Tiêu đề: tháng hạ

Xin chào hỏi thân hữu Lê Thụy Đạt,
Tôi chưa đến Phan Rang bao giờ,
nhưng tôi thích cái tên Ninh Thuận một cách vô lối. Chừng đầu thập
niên 1960 tôi có quen với một cô tên là Ninh Thuận, vì cô sinh ở tỉnh nầy
khi ông cụ làm quan ở Phan Rang thời xưa. Lần cuối tôi gặp Ninh Thuận ở
cỗng trường Dược Saigon 1971. Đó là lý do chính tôi gia nhập web nầy.
Tôi hiện ở một vùng quê hẻo lánh xa thành phố Atlanta của Diệu Huyền đến
300 km, mùa nầy trồng rau cải mà ăn, ăn không hết thì tìm cách ướp lạnh ăn
tiếp. Quả thật là an bần nhưng không lạc đạo vì còn sân si, hay cự nự đủ
thứ còn muốn trúng số triệu.
Nơi tôi ở, chừng một tháng nữa sẽ có con ve sầu, 100% y hệt con ve VN. Nó
cũng ở dưới đất 17 năm, lột xác để lại cái vỏ trong, rồi sống ít bữa mà chết.
Cicada không ca từng loạt như ve sầu lúc nhỏ tôi nghe ở những khu vườn
rậm. Yếu tố thứ hai trong bài thơ của thân hữu là cây phượng vỹ thì phải đi xuống
phía nam cả hai ngàn km mới thấy ở Florida.
Nhưng ve và phượng là hai thực thể đã siêu hóa trong lòng bất cứ học sinh nào.
Đó là hai kho lẫm chất chứa vui buồn của buổi hoa niên.
Nhân đọc bài thơ nầy của thân hữu LTĐ, tôi xin gởi vào đây mấy dòng lủng củng
cũng về một thời rất chi là con nít. Thân ái,

tháng  hạ
tôn thất tuệ

Có những câu thơ ngắn ngủn
với những chữ thành khuôn
như phượng đỏ ve sầu
để tả chia tay tháng hạ
cầm tay những dòng lưu niệm rất học trò.

Những vụ nghỉ hè dài ba tháng
tôi không quên lên núi Ngự Bình
nhất định dăm lần bảy lượt
ăn cho được dĩa bánh béo
nước mắm húp cả tô.

Bụi đất bay lên nghe một mùi quen quen vì lá khô dầm nát
với cái nắng buổi trưa. Và bụi nắng từ mặt trời đổ xuống. Mặt
trời rất ích kỷ chỉ đổ thứ bụi ấy lên mặt cô bạn cùng trường ở tuổi mười ba.
Ôi mặt trời mà cũng biết thiên vị chỉ thoa lên má nàng một thứ phấn hồng
tươi. Mà trời đã thế còn đất chẳng thua gì, chỉ thoa lên người tôi nhiều cát bụi,
cái thứ mà thi nhân gọi là hậu thân của cuộc sống, hay biểu hiện cho bước
giang hồ đây đó hay chính cả nẽo trầm luân.

Nhưng tôi, tôi chẳng thua gì mặt trời, máu tôi rực đỏ, đỏ hơn cả phấn hồng trên má.

Chiều xuống lững lờ thầm lặng bên dòng sông. Mặt trời bay xa như chim về tổ.

Lúc ấy mặt nàng ửng đỏ, vâng, đôi má ửng hồng,
khi tôi hỏi chốc nữa chia tay có còn thương nhớ gì không.-
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân