TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Cô Láng Giềng
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Cô Láng Giềng

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Mon Nov 12, 2007 10:35 am    Tiêu đề: Cô Láng Giềng

Cô Láng Giềng

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau một bức tường vôi rất gần
Chung khu... “ấp bật tờ mân”
Nàng như có tính bất cần... giống tôi
Đã không... giúp đỡ thì thôi
Sometime nàng lại... lôi thôi thí mồ
Từ ngày nàng mới dọn vô
Bà con lối xóm trầm trồ... ngợi khen
Tưởng nàng cute tựa... Mỹ đen
Nào ngờ tôi đã mấy phen... giật mình
Đâu chờ cho đến weekend
Ngày nào nàng cũng... linh đình quậy tưa
Biết tôi bên này không ưa
Bên kia nàng quậy sớm trưa tối ngày...
Nhạc rock, nhạc Tàu, nhạc Tây
Hát bội Hồ Quảng... đêm ngày như nhau
Chén bát, soong chảo, nồi thau...
Nàng đem ra gõ nghe rầu thảm thương
Nửa đêm nàng ca cải lương
Mà tôi cứ tưởng... ma vương hiện về
Nàng hát Ka... rá... ô... kê
Con nít lối xóm gần kề khóc rân
Thơ tình nàng cứ ngâm ngân
Đang bịnh nghe chắc... từ trần sớm hơn
Đêm nào nàng tập chơi đờn
Coi như đêm đó tôi... hờn suốt đêm
Nhiều khi muốn qua... “còm-plên” (complain)
Suy đi nghĩ lại... không nên cho rồi!
Giá đừng có bức tường vôi
Thế nào tôi cũng... tay đôi với nàng
Suốt ngày mơ mộng miên man
Ước chi nàng được dịu dàng thướt tha
Tôi sẽ... liều qua bên nhà
Sẽ liều gõ cửa để mà làm quen
Lỡ khi... tối lửa tắt đèn
Cũng có... “hàng xóm” thân quen đỡ sầu
Gặp nàng tôi chào một câu
Nàng liền đáp lẹ... “Tui đâu quen chàng! “
Thấy nàng sao quá... phũ phàng
Nên tôi quay bước ngỡ ngàng làm lơ
Lần sau gặp, tôi thờ ơ
Không chào, không hỏi, hững hờ bước đi
Ngờ đâu nàng nói thần thì:
“Anh ui! Lần trước,... “so-rì” anh nha!!!”
Ngỡ rằng chuyện cũ đã qua
Từ nay sẽ được qua nhà nàng chơi
Khi nào nàng quậy tơi bời
Sẽ qua nói nhỏ “Em ơi... bớt dùm!!!”...
...
Ầm ầm trời trở cơn dông
Đến nay là hết... hợp đồng một năm
Nàng bị chủ nhà... “hỏi thăm”
Thế là nàng đã âm thầm... move ra
Nửa đêm giờ tí canh ba
Nằm chờ nàng... cất tiếng ca thuở nào
Chờ hoài, chẳng hiểu vì sao
Đêm nay vắng lạnh hơn bao đêm rồi
Hay là nàng đã... thương tôi (?)
Tôi thầm tự hỏi để rồi... tự tin
Cớ sao nàng đã lặng im
Bên này tôi... vẫn một mình chờ mong
Thấy nôn nao ở trong lòng
Tôi liền qua bển thì... không còn gì...!!!
Nàng đã bị chủ đuổi đi
Thế là tất cả những gì... còn đâu?
Tôi buồn thơ thẩn âu sầu
Mới thấy... hối hận chuyện rầu lúc xưa
Mắt tôi... đổ một cơn mưa
Mưa vẫn rơi, tôi vẫn... chưa bớt buồn
Từ nay cách biệt nàng luôn
Đêm về ai sẽ... hát tuồng tôi nghe
Giữa khuya gối lạnh phòng the
Tìm đâu còn nữa... tiếng nghe xập xình
Ai sẽ làm tôi... giật mình
Và ai... quậy phá linh đình đêm hôm
Còn đâu ai... tập chơi đờn
Để tôi... được giận, được hờn canh thâu
Nàng ơi nàng... move đi đâu?
Tôi biết tôi sẽ... theo sau nàng liền!


Được sửa bởi Annie ngày Mon Nov 12, 2007 10:40 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Mon Nov 12, 2007 10:39 am    Tiêu đề:

Cô Láng Giềng

Phòng tôi ở cạnh phòng nàng
Cách nhau một bức tường vàng mong manh
Nàng trông dáng rất hiền lành
Tóc dài, da trắng trâm anh mỹ miều
Cái hôm nàng dọn buổi chiều
Con trai trong xóm ra điều ga lăng
Bao thằng tỏ vẻ lăng xăng
Khiêng, ôm, khuân, vác, lại giằng lẫn nhau
Chậm chân tôi kẻ đến sau
Chẳng còn gì nữa buổi đầu lập công
Nhưng tôi ở sát bóng hồng
Bao thằng ao ước phòng không cạnh nàng
Thế rồi tôi hết lang thang
Chuyên nghề bát phố đổi sang giữ nhà
Tôi thường cất giọng ngâm nga
Ra điều chữ nghĩa xem ra mấy bồ
Hát vang quanh quẩn ra vô
Hát đi hát lại bài cô láng giềng
Một hôm trời mát tháng giêng
Buổi trưa ngồi học dựa nghiêng bên tường
Giật mình vôi đổ xuống giường
Bức tường vàng mỏng bất thường rung rung
Lắng tai nghe ngóng đến cùng
Nghe như tiếng sấm làm rung cả nhà
Đúng là bên cạnh phát ra
Lúc trầm lúc bỗng lại pha âm rền
Lúc thì như tiếng kêu rên
Như ai bóp cổ, trùm mền tắt hơi
Lúc thì như sóng ngoài khơi
Lúc thì réo rắt chơi vơi giữa chừng
Đổi tông, đổi điệu không ngưng
Bức tường rung động theo từng tiếng vang
Mặt tôi xanh chuyển sang vàng
Bỏ phòng tôi dọt, chạy ngang cửa nàng
Liếc qua cửa sổ mở toang
Nàng nằm trên võng oang oang ngáy đều..


Đồ Dỏm
Về Đầu Trang
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Mon Nov 12, 2007 10:41 am    Tiêu đề:

Cô Láng Giềng

Xế nàng đậu cạnh xế tôi
Cách nhau chỉ một lằn vôi trắng ngần
Tánh tôi vốn dĩ ngu đần
Tưởng đâu nàng cũng cù lần như tôi
Lắm lúc nàng tựa Thiên Lôi
Đỏng đa đỏng đảnh đôi môi dỗi hờn
Sometimes nàng lại lơn tơn
Xớn xác mở cửa làm sờn xe tôi
Đau lòng đành chịu phận thôi
Bồ hòn ngậm đắng đứng ngồi xót xa
Vậy mà nàng chẳng buông tha
Lại còn đậu lấn lướt qua bên này
Rửa xe nàng cứ vung tay
Vắt khăn qua xế cận kề ngon xơi
Nhìn nàng, nàng vẫy tay chơi
Xem như chuyện nhỏ, chẳng lời sorry
Xế anh nào có thá gì
Tha hồ bụi đất nàng đì khắp nơi
Quét lau chùi rửa tơi bời
Trắng răng, nàng cứ khơi khơi cười tình
“You ơi! I need câu bình”
“Cable” thắm thiết xế mình xế ta
Mỗi ngày vài bận câu qua
Chẳng cần e ngại hết “ga” hồi nào
Xe nàng nổ, tớ thở phào
Chưa hề nghe nói lời nào cám ơn!
Đôi khi nàng tựa lên cơn
Vào xe đóng cửa ôm đờn hát ca
Mùa hè nóng nực thấy cha
Thương nàng tôi lạy, thôi bà nội ơi
Bà hát nữa lệ con rơi
Đời con văn nghệ tả tơi thân già
De xe nàng nhấn hết ga
Tưởng chừng lấy mạng không tha phen này
Thù nàng, tôi hẹn có ngày
Cộng vốn lẫn lãi, quyết đày đọa em
Ráng chờ chống mắt mà xem
“Ơn đền, oán trả”, sẽ đem phục thù
Tình câm tôi lỡ đánh đu
Thì hay nàng mới vừa “move” tháng rồi
“Cable” lăn lóc đơn côi
Làm sao hiểu được rằng tôi yêu nàng
Bỗng dưng ngấn lệ hai hàng
“Parking” trống vắng, lá vàng ngẩn ngơ...


V. H. T.
Về Đầu Trang
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Tue Nov 13, 2007 8:58 am    Tiêu đề:

Cô Láng Giềng

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh lè
Bữa kia... đói bụng dzễ tè
Mùng tơi tui hái... một bè nấu canh
Ai ngờ nàng bước qua nhanh
“Mùng tơi mỗi lá... tiền xanh (đô)... hai tì
Nồi canh trăm lá tính đi
Thiếu tui tổng cộng trù trì...hai trăm”
Thọt tay móc túi... lầm bầm
Movie hai vé chịu cầm hông cô?


Puppy zzz
Về Đầu Trang
Annie



Ngày tham gia: 24 Oct 2007
Số bài: 2434

Bài gửiGửi: Tue Nov 13, 2007 8:58 am    Tiêu đề:

Ông Láng Giềng

Nhà chàng ở cạnh nhà tui
Cách nhau một bức tường vôi... cũ xì
Tám năm hàng xóm... ít dzì
Sáng nào cũng vác mặt lì... quét sân
Rác ông cả đống... chần dzần
Dzị mà hổng quét cái sân tui... dzùm
Láng giềng chớ phải người dzưng
Rác tui thì cũng rác... chung vách mà
Thân tui liễu yếu, nét ngà
Quét sân, hốt rác thành ra... quá kỳ
Còn ông da nám, mặt chì
Đàn ông một đấng... thôi thì giúp tui
Dẫu dzì chỉ đống rác thui
Nào tui có biểu ông chui vách... tường
Xóm giềng... đừng có đo lường
Nhà tui, tui ở... rác ngoài đường... ông lo


TìnhThơ


hit counter
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân