TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - Vác Lộn
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

Vác Lộn

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
Lâm Huê



Ngày tham gia: 14 May 2009
Số bài: 53

Bài gửiGửi: Tue Sep 13, 2011 10:45 pm    Tiêu đề: Vác Lộn

..Sửa Thơ Bipam :

NGHIỆP DUYÊN

Gánh một gánh vợ con
Ra vệ đường rao bán
Vợ con còn ngủ gục
Người mua xong lại hoàn

Gánh một gánh vợ con
Lên non dâng lễ Phật
Phật xem xong cười ngất
Nghiệp duyên sao vẹn toàn

Buồn mang gánh vợ con
Ra sông mà tắm gội
Gánh vo*.con trôi mất
Đêm về khóc nỉ non ...!!!

Một giấc ngủ không tròn
Đi chuộc lại vợ con
Vợ con còn ngủ gục
Bên bến đời héo hon ......

Bipam

Thơ tựa cho bài mới cùng tác giả : Vác Lộn

Í a í ới kêu anh HA, Banhnguhoai bấy lâu nay trốn núp nơi đâu hãy về đọc chuyện tiếu lâm bất tận ...




Vác lộn....

Mấy thằng bạn già đầu đã từng cảnh cáo:-Trên thế gian này chưa có ai giải thích được đàn bà là gì?Mấy mụ rất bí ẩn làm cho các cụ nhà ta phải điêu đứng, điên đảo, râu tóc bức trụi lủi mà không hiểu được mấy mụ. Có lẽ căn bịnh hói tóc phát sinh vì đàn bà? Đàn bà là quái gì mà tui phải rét?
Nhưng rồi tui cũng bị lọt bẫy! Cũngvội vàng vác một mụ về vì tui đã bị mê hoặc dưới ánh mắt quyến rũ ma quái của mụ nên hiến trọn đời trai không luyến tiếc. Cái bẫy thăm thẳm vô cùng quái ác và đầy chông gai nhưng tui cứ tưởng như đi vào chốn thiên thai- chả biết chốn thiên thai là gì nhưng lúc đó tui vô cùng đê mê khoái lạc! Mụ đã nhẹ nhàng, từng bước, từng bước âm thầm làm chủ cuộc sống của tui hồi nào không biết.
Má ơi tui đã lầm!Tui đã vác về một con sư tử- miệng lưỡi thì chơm chởm gai góc, móng vuốt thì bén nhọn dài thườn thượt- cào đến đâu tui cuồng dại đến đó! Nhưng có lẽ là thú đau thương!Mụ sư tử dần dần phát sinh nhiều đạo luật bất thành văn và nhiều đến nỗi tui càng cố nhớ bao nhiêu thì càng quên bấy nhiêu! Chẳng hạn như phải trả bài đều đặn. Bô trai tốt tướng thì đã đành nhưng đi làm suốt ngày cộng thêm “overtime” ai chịu nỗi. Có điều khi mụ thèm thuồng, khao khát thì không bao giờ thât thà khai báo- không nói thì biết đâu mà “mò” . Với lại nếu mụ còn được như những tấm hình tươi mát mà mấy cụ ở trong mailgroup gởi lên thì "ê a " trả bài cả đêm.. và sáng đi làm rêm xí quách thì cũng đành. Khổ nỗi bài vở càng muốn trả càng vấp váp hoài- Leo lên phương bắc xuống thôn Đoài....Nên lên giường thì thằng tui cứ thẳng cẳng mà ngáy “vô tư”.
Thằng bạn nói thật đúng! Đàn bà là một sự bí ẩn -lúc thì oai quyền như nữ tướng; lúc thì như cô gái dậy thì, buồn vui bất chợt. Tui ăn nói lộn xộn, không uốn lưỡi kỹ càng thì trời sẽ nỗi giông tố và mưa âm ĩ - ít nhất cũng vài ngày. Không hiểu nước đâu mà lắm thế! Mụ tuôn xối xã- bao nhiêu xô chứa cũng không đủ! Có lẽ mụ là thầy cãi bẩm sinh nên đôi co trận nào cũng thắng cả- người không có tội mà thành có tội; đúng cũng thành sai. Tui ngớ ngẫn không hiểu nhưng phải vuốt ve dỗ dành nếu không thì sẽ có thêm một điều luật mới “ Nếu anh không còn thương em nữa thì mình nên ... ngủ riêng!” Luật rửa chén mới ra tui chưa chu toàn nhiêm vụ thì làm sao “tiếp thu” luật mới! Như có một cụ đã khảng khái phán rằng:- Tạo hoá tạo ra đàn bà để "control" đàn ông? Lại có cụ khác đã dõng dạc đáp lễ, “Thằng lớn vì thằng nhỏ mà hy sinh.” Đơn giản thế thôi!


Sư tử đúng là...sư tử Hà Đông và không hổ danh là con cháu bà Trưng bà Triệu- ra lịnh gì là tui răm rắp tuân theo còn hơn hồi tui ở lính. Tui có tật làm biếng và ăn uống thô lỗ- ăn thì ăn từ trong nồi ăn ra (vừa lẹ mà khỏi mất công rửa thêm cái chén); húp thì húp rồn rột cho đã (tui thuộc giòng Trư Bát Giới ) vậy mà bây giờ ăn phải nín thở ngậm miệng thí chiụ sao cho thấu! Đi làm, đi chơi thì phải về đúng giờ; đi chợ, đổ xăng phải trình receipt còn không thì sẽ được học một khóa chi thu tài chánh cấp tốc. Tất cả phải tuân lịnh mụ còn không “chỉ có nước nhảy xuồng giao thông hào mà trốn!”
Đi uống cà phê, nhậu nhẹt thì phải xin tiền, điều nầy làm tui thấy vui và trẻ lại (nhớ lại những ngày còn nhỏ dại hay xin tiền má tui đi mua kẹo!). Suốt ngày mụ bắt chước mấy ông Bộ Trưởng Tài Chành ở trên tivi cứ bắt phải thắt lưng buột bụng. Tui chả biết để làm gì? Nhưng mụ thì cuối tuần nào cũng vác về- hôm thì cái xách tay đắt tiền; hôm thì mấy bao quần áo mà không biết mệt. Tiền ăn thì cắt giảm tối đa ( hình như mấy mụ không ăn mà chỉ thích mặc và đeo). Nói chuyện trên phone mấy tiếng đồng hồ không biết mỏi miệng nhưng đến lúc nhận bill thì la um sùm làm như công ty điện thoại tính tiền lộn!
Mụ có một bộ nhớ tuyệt vời phải nói còn hơn cái computer mới cáo cạnh của tui (nhưng mua dưới tên mụ!)- bao nhiêu chuyện cũ rích từ thời tiền sử mụ còn nhớ vanh vách từng chi tiết một! Ai biết mụ để bụng hồi nào mà khi trở chứng thì đem ra mổ xẻ từng câu, từng chữ nghe điếc con ráy. Còn chuyện đơn giản như de cái xe vô garage cũng phải kêu cứu hai ba người. Tui không hiểu nổi mụ sư tử nầy!Có thằng mách nước :- Các bà khi có kinh thường hay khó chịu! Cò lẽ tui nên theo lời thằng bạn đi hái vài thúng bạch quả cho mụ ăn để máu huyết di chuyển điều hòa các cơ phận cho dễ chịu trong người. Mụ khỏe thì tui mới yên!
Đi đâu tui chỉ thọc cái quần và tròng cái áo lên là xong còn mụ thì không biết làm chi mà ở hàng giờ trong phòng tắm. Áo quần thì dành hết bao nhiêu cái tủ lại còn xâm chiếm qua góc của tui. Khi mặc đồ lại còn hỏi ý kiến, “ Áo này có làm cho bụng em bự quá không? Cái váy này thì sao?” Phải chi mụ còn ngọt nước - Ngực như hỏa diệm sơn, mông căng cứng nhìn là muốn đẩy một phát ( mặc dù gân cốt lỏng mẹ nó hết rồi..chỉ đành..nhìn mà thôi.) Đằng nầy:- mông nhão, ngực xệ còn eo như ông Địa, nếu thẳng thừng như ruột ngựa thì chỉ có nước lãnh đạn!
Trời sinh ra đàn bà con gái làm chi để cho mấy cụ phải khổ. Cụ nào cũng có cùng một tật giống nhau:- " CỨ GÁI LÀ THÍCH "- Nga, Á châu đến Latina- loại nào cũng được. Mà nhìn thôi có mất mát gì đâu? Nghĩa là nói chung quý vị đàn ông thỉnh thoảng họ chán cơm-thèm phở. Mụ sư tử lại phán cho:- già lụ khụ, tay chân run rẩy... Sức còn bao nhiêu mà đòi ....Chả hiểu, chả thông cảm cho mấy cụ- thích vớt vát chút hào quang chứ còn chấm mút được gì đâu? “Khoa học” đã chứng minh nhìn gái ở truồng làm máu huyết di chuyển điều hòa trong các cơ phận, khiến giảm thiểu tình trạng bất lực, làm cho các ông phấn khởi và tin tưởng vào sự cường tráng của mình.
Nhiều khi tui thật uất ức! Vì mụ mà tui phải còng lưng làm overtime để nhà cao cửa rộng cho hơn thiên hạ. Vậy mà về đến nhà chưa kịp cởi giày là đã bị tra hỏi tới tấp:- “ Cả tuần nay anh chưa cắt cỏ? Anh ủi đồ chưa? Hôm bữa anh trả bill điện rồi phải không? Có phải anh quên bỏ đồ vô giặt? Hôm qua nhờ anh đi chợ mà sao tủ lạnh trống trơn quá vậy? Nhớ hút bụi nghe!” Kiếp sau tui xin ông trời cho làm đàn ông Hồi Giáo- tha hồ làm vua môt cõi- môt mụ nấu ăn; một mụ đút cơm; một mụ làm việc nhà, còn mấy mụ khác thì lo nâng khăn sửa túi cho tui. Tưởng tượng không mà đã sướng run cả người.
Cuối cùng tui cũng biết sợ đàn bà! Hối tiếc thì đã muộn. Mấy bà là nội tướng; lên xe mình phải mở cưả; vô tiệm ăn mình phải kéo ghế. Ngay cả những ông quyền cao chức trọng còn cuí đầu kính cẩn hôn bàn tay đàn bà. Đàn ông sợ vợ thì sang. Đàn ông không sợ vợ thì tan hoang cửa nhà.Tuy rằng mức độ sợ có phần khác nhau. Có cụ đã chia hạng sợ từ 1tới10. Tui không có cam đảm xếp hạng vì khi sư tử trợn mắt thì hồn vía tui đã lên mây không còn tỉnh táo để đặt mình vào hạng mấy.

Dương Ngọc Ánh
http://www.bhk4.net/
Về Đầu Trang
bipam



Ngày tham gia: 16 Aug 2009
Số bài: 169

Bài gửiGửi: Wed Sep 14, 2011 5:41 pm    Tiêu đề:

Câu chuyện trên sân ga

Xin chào Lâm Huê và các bạn

Tháp Chàm quê mình giống như một hợp chủng di dân của người miền Trung 

Buổi sáng sớm trên sân ga Tháp Chàm có ba người đàn bà ngồi bên nhau tâm sự . Người đàn bà ở phường Đô Vinh than rằng
- " Thương chi cho uổng tấm tình 
     Nẫu dìa xứ nẫu , bỏ mình bơ dzơ
     Bơ dzơ thì mặc bơ dzơ
     Nẫu dìa xứ nẫu, bơ dzơ mặc mình "

Người đàn bà ở phường Bảo An vội lên tiếng an ủi
- Có con như chị , cũng khổ lắm , dạy quài củng chẳng chịu nghe
  " Sáng cho tiền mua xơi
     Lại chạy đi mua ởi
     Ăn cho sơi cái rượt
     Đi tìm cái mả dơi 
     Ị !! Một đống tở nợi ..."

Người đàn bà ở Xóm Dừa cũng chen vào góp ý
- Hai chị còn đỡ hơn tui . Đẻ một bầy hơn chục đứa mà tính tình thì mãi hận thù như cha . Nên giờ đây mỗi đứa một phương , chẳng còn đứa nào
  " Chó cắn nheo ẻng ẻng
     Kẻng nó đánh leng keng
     Súng nó bén lèng phèng
     Vội tét đèn đi ngủ 
     Chồng lại hô xeng pheng .."

-Nhưng hai chị vẫn đã được nếm mùi hạnh phúc , tủi cho thân em câu cút
  " Chim xa rừng còn thương cây nhớ cậu
     Ngừ xa ngừ , tậu lắm ngừ ơi !
     Chẳng  thà không gặp thì thâu
     Gặp rầu mẩu đứa mẩu nơi sao đành "

Người đàn ông ngồi ở ghế đá bên cạnh . Tóc múi tiêu , trán hói , mang gương trắng dáng bộ nho nhả nghe vậy bèn hỏi thăm
- Thế các chị làm nghề gì ?
-  Ba chị em chúng tui đều làm thơ ( thuê )
-  Vậy là đồng nghiệp với tớ đấy .Xin được giới thiệu , tớ là Nhà Thơ Xuyên Việt. Tớ có lời khuyên thế lày. Đây là do hậu quả của chiến tranh ....!!!

Người đàn ông chậm rải bước đi bảy bước trước sự chờ đợi của ba người đàn bà , rồi ngâm rằng
  " Lấy củi đậu nấu đậu ..." ? Người đàn ông chợt nhớ ra điều gì ..
- Nhưng bài nầy không hợp với ba chị . Đây là bài Thất bộ Thi diễn tả huynh đệ tương tàn không hợp với hoàn cảnh của các chị . Ta Cần phải đổi mới . Này nhé...
  " Chi ..Răng nong đầu bạc
     Chi..Tình nghĩa xắc xoan
     Chìa vôi quẹo , cối vôi mòn
     Răng nong , đầu bạc , xắc xoan , nợ dzời
     Đì vọt ...Đì vọt ...  Thế thôi. "
- Nhưng thưa ông "  Đì vọt " là gì ???
- Bị chồng Đì thì vợ phải vọt ra đi càng nhanh càng tốt ,nọ nà phải hỏi...!!!

Nói xong , người đàn ông vội nhảy nên tàu ngược về Hà Lội .....
Ba người đàn bà đi làm thơ đứng dưới sân ga đồng thanh la lớn 
" Cha già mắc dzịch , cái đồ nho me ....!!! "

Thưa các bạn . " Nho me " là tiếng chưởi tục của người Chăm . Cho đến bây giờ mình vẫn chưa hiểu nghĩa của nó là gì ..???
...............................................




     
_________________
noi de ma noi
Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Tiếu Lâm Quán và Đố Vui Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân