TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG :: Xem chủ đề - TIẾU NG
TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG
Nơi gặp gỡ của các Cựu Giáo Sư và Cựu Học Sinh Phan Rang - Ninh Thuận
 
 Trang BìaTrang Bìa   Photo Albums   Trợ giúpTrợ giúp   Tìm kiếmTìm kiếm   Thành viênThành viên   NhómNhóm   Ghi danhGhi danh 
Kỷ Yếu  Mục Lục  Lý lịchLý lịch   Login để check tin nhắnLogin để check tin nhắn   Đăng NhậpĐăng Nhập 

TIẾU NG

 
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ
Xem chủ đề cũ hơn :: Xem chủ đề mới hơn  
Người Post Đầu Thông điệp
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Sun Apr 13, 2008 7:56 am    Tiêu đề: TIẾU NGẠO GIANG HỒ - HỒI 3 - (DIÊM KHÁNH)








HỒI III: KỲ NGỘ SƯ TỔ

1) KẺ THÙ HỌ LÂM


Hôm đó Bình Chi vào tới
Đại Sảnh bỗng thấy một người.
Gù lưng, tuyệt vời, nhẹ lướt
Chàng ta đi lại, nhẹ lời:

“Xin Thầy nhận thời đệ tử
Con xin bái tạ Ân Sư!”
Cao Phong, ngẩn người, không rõ:
“Nhà ngươi, muốn học ta ư?

“Con Lâm Bình Chi ham võ
Sư Phụ, đệ tử nhận con!
Phước Oai chính danh Tiêu Cục
Gia đình tan nát không còn.”

Bất Quần từ xa nhìn lại
Nghe thấy vội tới gần Chi.
Tướng tá, uy nghi, liền nói:
"Công tử ta dạy tức thì!”

Họ Lâm thấy y cao ráo
Khôi ngô, dung mạo anh hùng.
Bình Chi khôn ngoan, chồn cáo
“Sư Phụ, con lạy ân công.”

Mộc Cao Phong liền bất mãn:
"Ta vừa thu nhận nhà ngươi
Bây giờ, đổi thay quá đáng
Bất Quần ranh mãnh, ma trơi!”

Cao Phong gờm, thời giận dữ
Muốn vạch mặt kẻ lưu manh
Ngụy quân tử, danh thiên hạ.
Nhẫn nhục, nên né rất nhanh.

Bất Quần tranh giành đệ tử
Họ Lâm Tiêu Cục Phước Oai.
Mưu đồ sáng ngời hai kẻ
Chỉ vì Kiếm Phổ đó thôi.

Ban đầu Gã gù hờ hững
Khi nghe lên tiếng Họ Lâm.
Tiêu Cực lừng danh khét tiếng
Tức thì ham muốn trào dâng.

Thấy mình thế cô sức yếu
Cao Phong rút lẹ, lảng xa.
Bình Chi theo về Họ Nhạc
Hoa Sơn Kiếm Phái Thầy ta.

Hôm đó, Hồ Xung thờ thẫn
Ngôi nhà, hiu quạnh bên đường.
Vợ chồng Họ Lâm lẩn trốn
Bị phường các đẳng hại luôn.

Hồ Xung tới nơi quá muộn
Trước đó lai vãng Cao Phong.
Gã gù, vô cùng tàn nhẫn
Tra khảo Kiếm Phổ hung hăng.

Đánh Lâm Chấn Nam liên tục
Hộc máu, nhất định không khai.
Có ai ho nơi phòng trước
Gã gù vội lướt ra ngoài,

Người này lấy khăn bịt mặt
Chỉ chừa đôi mắt long lanh.
Khôn ngoan, vô cùng bí mật
Nhưng ông nhận biết dáng hình.

Nhất là mắt nhìn quen thuộc
Tiếng nói tra khảo quen quen.
Ngôi Quán, nhà ông dò xét
Biến cố lục soát hại mình.

“Thì ra âm mưu độc ác
Từ lâu muốn đoạt Phổ này.
Thà chết, tao đây không mách
Giả nhân, giả nghĩa bọn bây.”

Không khảo được gì, gã tức
Chấn Nam nhận biết mặt ông.
Giơ tay, đâm liền vào ngực
Máu trào hai xác ngã chồng.

Con người dã man cùng tột
Ra tay tàn sát cả hai.
Diệt khẩu, phi tang tội ác
Cao nhân vội dọt ra ngoài.

Hồ Xung nghe ai rên rỉ
Vào phòng trông thấy Chấn Nam.
Vợ chồng đang cơn hấp hối
Thều thào trăn trối với chàng.

“Thiếu Hiệp nghe danh lỗi lạc
Quang minh, chính đại anh hùng.
Gia đình vô cùng bất phước
Ác nhân tàn sát thảm thương.”

“Xin hứa nói giùm, hệ trọng:
“Bình Chi bảo hắn quan tâm
Kiếm Phổ tại phòng nhìn xuống
Trời Tây, có đám Hướng Dương”

“Cửa sổ Hoa Quỳ vàng rực
Cà sa chiếc áo coi chừng
Gia bảo Họ Lâm nhớ lấy.
Thiếu Hiệp hãy hứa, vui lòng”

“Tại hạ quyết tâm, chữ tín
Bảo công tử, kín chuyện này.
Gia bảo, cất rày cẩn thận
Ông bà tin tưởng tôi đây!”

“Cảm ơn anh hùng hảo hán
Chúng tôi mãn nguyện lắm rồi”
Chấn Nam mỉm cười, môi xám
Máu trào lai láng khắp nơi.

Hồ Xung chôn thời hai kẻ.
Bất hạnh , chết trẻ, ức oan.
Kè thù rập rình lẻ tẻ
Chỉ vì Kiếm Phổ, nhà tan.

Mộ bia dựng tên hai vị
Chút tình làm phước giữa đường.
Từ bi, tình thương chan chứa
Anh hùng, tâm địa ngát hương.








Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Tue Jan 13, 2009 8:07 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Sun Apr 13, 2008 8:00 am    Tiêu đề:








2) NGƯỜI HÙNG BỊ OAN


Sảnh Đường bất ngờ xét xử
Hai kẻ đệ tử Thanh Thành.
Thương Hải: “Hồ Xung bị tố
Thủ phạm gây gổ Minh Anh”.

“Quyến rũ Nghi Lâm, Phòng Ngủ
Bá Quang Đại Đạo bạn bè
Ni Cô bắt vô, lạc thú
Xung đà sát thủ tên kia”.

“Minh Anh chầu về Âm Cảnh
Cường Láu, bạn hắn bị thương.
Y còn nằm trên chiếc cáng
Mặt mày xanh xám, thê lương.”

“Hoa Sơn, Hồ Xung bại hoại
Ni cô đem tới Phòng The.
Đại Đạo kết bè trai gái
Đả thương, giết chết gã kìa”

Thương Hải tỏ ra giận dữ
Bất Quần bực tức lắng nghe.
Đinh Tĩnh, chủ trì xét xử
Nghi Lâm lệ chảy dầm dề.

Đại Ca chưa về, vắng bóng
Bị oan Thị Kính ngất trời.
Kẻ ác dối lời vu khống
Cố tình hãm hại không thôi.

Nhân chứng, sụt sùi khóc lóc
Thật tình, thuật hết đầu đuôi.
“Bá Quang con người dâm ác
Lộng hành, ép buộc, hiếp ai”.

“Hồ Đại Ca, thời nghĩa hiệp
Mặc dù thương tích đầy người.
Hy sinh mạng thôi cứu giúp
Cuối cùng đã thoát cả hai”.

“Hai tên Thanh Thành này xấu
Lưu manh, đâm ẩu sau lưng
Lén lút hại người, quả báo
Bá Quang thấy kịp kiếm tung.”

“Minh Anh chết liền tại chỗ
Cường Láu bị lỗ ngang đùi .
Tiểu nhân hại người, khiếu tố
Thật là xấu hổ, nên lui.”

Thương Hải nghe thời, bực bội
Mất mặt, vội dọt đi nhanh.
Cường Láu cho khiêng tức khắc
Oan tình Xung được thanh minh.

Đinh Tĩnh khen thời Thiếp Hiệp
Có công cứu kịp Nghi Lâm.
Tiết trinh, vẹn toàn xanh mượt
Nhưng Bà chấp nhứt, linh tinh.

“Sao nó ngang nhiên chê trách:
“Ni cô xui xẻo”, tránh xa?”
“Sư Mẫu tha cho anh ấy
Chỉ vì giải cứu đó mà!”

“Còn nữa “Hồ Đại Ca” mãi
Bộ mê cậu trẻ đấy ư?
Tu hành, phải từ luyến ái
Về Chùa sám hối nghe chưa?”

Trở về Hoa Sơn, hôm ấy
Bất Quần trừng phạt Hồ Xung.
Cái tội đi cùng Đại Đạo
Giang hồ tiếng xấu tùm lum.

Biệt giam, núi rừng luyện kiếm
Trong hang, tu tỉnh một năm.
Cơm nước Linh San, Đại Hữu
Hoặc là đệ tử viếng thăm.

Bình Chi trở thành bạn thiết
Sư Đệ vừa mới nhập môn.
Sư Phụ vô cùng chăm sóc
Linh San, bỗng chốc đổi lòng.

Bình Chi, rõ ràng tuấn tú
Nhu hòa, thanh nhã, giống cha.
Hồ Xung ngoại hình kém nó
Xuề xòa, vui vẻ, lân la.

Hai chàng khác xa, nước / lửa
Bình Chi kín đáo, khôn lanh..
Hố Xung bình dân, cởi mở
Thật thà, biểu lộ, tâm lành.

Linh San, coi chàng, anh cả
Tình yêu, bạn trẻ khôi ngô.
Hai người sáp vô êm ả
Hồ Xung đau khổ vô bờ.

Cơm nước, bây giờ chấm dứt
Đại Hữu phụ trách thường xuyên.
Người hùng, thất tình, muốn khóc
Trót yêu Sư Muội như điên.

Má hồng, tình yêu mây gió
Nắng mưa cũng dễ đổi màu.
Tuấn tú khôi ngô, có giá
Nghiêm trang, thanh nhã nâng cao.

Ngày nào hai người luyện kiếm
Sáng tạo, tập luyện bên nhau.
Suối sâu, má đào kiều diễm
Cùng chàng kề cận vui sao!
õ õ
“Uyên Ương Kiếm” ồ vui quá!
Cô nàng hớn hở tung tăng.
Tay trong tay, má kề má
Đôi ta, kiếm cứ thênh thang.

Bây giờ, tình chàng hiu quạnh
Giai nhân say đắm Bình Chi.
Hồ Xung chuyên trì luyện kiếm
Cho lòng thanh thản, vô vi.

Hôm đó, trời mưa tầm tã
Nước đổ, vỡ một mảng tường.
Hồ Xung thử đường vô đó
Ô kìa! Hang động tuồn luôn.

Hai mươi bộ xương ngổn ngang
Xác chết, xương trắng đầy nền.
Bốn tường vẽ lên hình ảnh
Thế phá kiếm pháp rõ ràng.

Ngũ Nhạc Kiếm Phái còn yếu
Ma Giáo đánh xịu như chơi.
Thủ đoạn nhốt người sụp bẫy
Lưu manh Chánh Phái rởm đời.

Đầy dãy những lời, mạ lỵ
Giả nhân, giả nghĩa, quang minh.
Ngụy quân tử, rập rình thế
Trưởng Lão bị nhốt bất bình.

Hai mươi Trưởng Lão Thần Giáo
Kiếm pháp tuyệt diệu ảo huyền.
Hình vẽ đánh tan Ngũ Nhạc
Thế mà bị gạt bẫy liền.

Bốn bức tường thành kiên cố
Đói khát, đau khổ chết dần.
Vách kia, từng chiêu phá vỡ
Hoa, Tung, Thái, với Hoành Sơn.
ooọ
Hồ Xung học lần các thế
Kiếm pháp tiến bộ vô cùng,
Người hùng vui mừng quá cỡ
Hằng ngày, chàng cứ luyện công.

Hôm đó, Bá Quang ghé lại
Thơm ngon, rượu thịt vô cùng.
Yêu cầu chàng theo xuống núi
Có người muốn gặp Hồ Xung.

Lệnh Hồ bực mình từ chối
Vì đang thọ phạt cả năm .
Thế là giao tranh đánh mãi
Bá Quang, quyết giải được chàng.

Y bị Cao Nhân ép buộc
Phải mời cho được Hồ Xung.
Bị ép phải dùng độc dược
Cần có thuốc giải mới xong.

Y hứa tha chàng ba bận
Kiếm pháp dũng mãnh cao thâm.
Bây giờ, kiếm chàng phát triển
Nhưng vẫn đánh bại dễ dàng.

Mỗi lần thua, chàng vào động
Xem lại hình ảnh trên tường.
Chiêu thức tấn công, đỡ, chống
Cuối cùng thua hắn, đau không.

Bá Quang thắng chàng ba bận
Hồ Xung lại muốn vào trong.
Trong khi bực lòng, nổi hứng
Y nói to tiếng vô cùng:

“Sư Tổ Hồ Xung sống lại
Cũng không thể đối địch ta!
Dù cho vô ra, mãi mãi
Cũng bị đánh bại, đó mà!”







Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Tue Jan 13, 2009 8:08 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang
SNOW WHITE



Ngày tham gia: 29 Oct 2007
Số bài: 3689

Bài gửiGửi: Sun Apr 13, 2008 8:03 am    Tiêu đề:








3) KỲ NGỘ SƯ TỔ


Bỗng nghe âm ba vang dội
Tiếng nói bay tới hai người:
“Thật không?” bóng ai bước lại
Ông già râu tóc bồng trôi.

Tiền bối võ lâm, thôi chết!
Bá Quang khiếp vía kinh hoàng.
“Hồ Xung theo ta lập tức
Vào đây ta dạy võ công.”

Phong Thanh Dương là Sư Tổ
Hoa Sơn chính thị Kiếm Tông.
Sư phụ bất Quần khác Hệ
Khí Tông nên chẳng chung lòng.

Lâu nay, hai bên tranh chấp
Kiếm - Khí, đoàn kết, mây bay.
Khí Tông nội công, thực chất
Kiếm thủ, chủ yếu cánh tay.

Kiếm ảnh, tuyệt vời, ảo diệu
Biến hóa, địch thủ đánh tan.
Kiếm khách hiên ngang, kỹ xảo
Kiếm tài, hùng cứ thênh thang.

Khí Tông, nội công hùng hậu
Chưởng pháp, áp đảo đối phương.
Mỗi bên, Sở Trường, Sở Đoản
Nhiều năm, hai Nhóm chẳng nhường.

Thanh Dương kỳ duyên gặp được
Độc Cô Cầu Bại tuyệt luân.
Kiếm pháp vô cùng biến hóa
Không người đối thủ một lần.

“Độc Cô Cửu Kiếm” ảo diệu
“Lấy Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu”
Kiếm pháp liu điu thiên hạ
Anh hùng, ai kẻ học theo?

Thanh Dương, kỳ tài võ học
Thông minh, ký ức tuyệt vời.
Sức khỏe, chân tay lanh lợi
Võ Lâm Số Một đương thời.

Trước kia, lai rai đối địch
Giáo Chủ Ma Giáo chạy dài.
Ngã Hành, Hấp Tinh Đại Pháp
Cong đuôi, bị bại tả tơi.

Ông giết hai mươi Trưởng Lão
Thạch Động phỉ báng Hoa Sơn.
Ông tiếc vô cùng tài họ
Đánh bại cho rõ tài ông.

Ông chê Bất Quần cố chấp
Kém tài, kiếm pháp không vươn.
Ông khen Phu Nhân dũng lược
Con người thẳng thắn, kiên cường.

Sư Phụ, Thanh Dương coi nhẹ
Hồ Xung buồn bã, nổi sùng.
Tự ái dâng lên rất lẹ
Từ chối không học Kiếm Tông.

Sư Tổ thương chàng, muốn dạy
Bảo làm đệ tử, tôn ông
Sư Phụ Kiếm Tông truyền lại
Nhưng chàng giận dỗi, không màng.

Hồ Xung, tánh tình bướng bỉnh
Giống ông hồi trẻ, ngang tàng.
Ai mà cầu xin, không nhận
Người nào không muốn, sẵn sàng.

Thanh Dương quyết tâm truyền dạy
Tính tình kỳ quái xưa nay.
Thế là dạy ngay Sư Điệt
Hồ Xung phải học chiêu này.

Bá Quang réo ngay dữ dội
Y đang la lối om sòm.
Tự tin tài mình gấp bội
Đệ Nhất Chiêu phải thuộc lòng.

Hồ Xung đấu liền với gã
Lần này, tiến bộ hơn nhiều.
Chưa đầy mười chiêu thì đã
Thua ngay thật quả liu điu.

Tận tình, Thanh Dương cười nói:
"Nhớ rằng theo dõi đối phương.
Kiếm pháp phải nương qua lại
Tùy theo đối thủ, tiến, nhường.”

“Phải luôn kiếm đưòng uyển chuyển.
Bây giờ Đệ Nhị Chiêu này.
Nhớ ngay những điều cần luyện
Thuộc lòng khẩu quyết, dạy đây!”

Hồ Xung đấu rày với hắn
Có phần tiến bộ khá xa.
Hơn ba mươi chiêu trội hẳn
Bỗng nhiên đánh bại, chàng ta.

Thế là hai lần thua cuộc
Chỉ còn lần nữa mà thôi.
Nếu thua lần ba, theo hắn
Hồ Xung lúng túng, ngẩn người.

Thanh Dương gọi ngay Sư Điệc
Vào gấp ông dạy Thức Ba.
Không biết ai là thắng cuộc
Hồi sau, tiếp diễn, rõ mà.

DIÊM KHÁNH





Về Đầu Trang
Trình bày bài viết theo thời gian:   
Gửi bài mới   Trả lời chủ đề này    TRUNG HỌC DUY TÂN - PHAN RANG -> Thơ Thời gian được tính theo giờ GMT - 4 giờ
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 
Chuyển đến 
Bạn không có quyền gửi bài viết
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn
Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn
Bạn không có quyền tham gia bầu chọn

    
Powered by phpBB © 2001, 2005 phpBB Group
Diễn Đàn Trung Học Duy Tân