Sảnh Đường bất ngờ xét xử
Hai kẻ đệ tử Thanh Thành.
Thương Hải: “Hồ Xung bị tố
Thủ phạm gây gổ Minh Anh”.
“Quyến rũ Nghi Lâm, Phòng Ngủ
Bá Quang Đại Đạo bạn bè
Ni Cô bắt vô, lạc thú
Xung đà sát thủ tên kia”.
“Minh Anh chầu về Âm Cảnh
Cường Láu, bạn hắn bị thương.
Y còn nằm trên chiếc cáng
Mặt mày xanh xám, thê lương.”
“Hoa Sơn, Hồ Xung bại hoại
Ni cô đem tới Phòng The.
Đại Đạo kết bè trai gái
Đả thương, giết chết gã kìa”
Thương Hải tỏ ra giận dữ
Bất Quần bực tức lắng nghe.
Đinh Tĩnh, chủ trì xét xử
Nghi Lâm lệ chảy dầm dề.
Đại Ca chưa về, vắng bóng
Bị oan Thị Kính ngất trời.
Kẻ ác dối lời vu khống
Cố tình hãm hại không thôi.
Nhân chứng, sụt sùi khóc lóc
Thật tình, thuật hết đầu đuôi.
“Bá Quang con người dâm ác
Lộng hành, ép buộc, hiếp ai”.
“Hồ Đại Ca, thời nghĩa hiệp
Mặc dù thương tích đầy người.
Hy sinh mạng thôi cứu giúp
Cuối cùng đã thoát cả hai”.
“Hai tên Thanh Thành này xấu
Lưu manh, đâm ẩu sau lưng
Lén lút hại người, quả báo
Bá Quang thấy kịp kiếm tung.”
“Minh Anh chết liền tại chỗ
Cường Láu bị lỗ ngang đùi .
Tiểu nhân hại người, khiếu tố
Thật là xấu hổ, nên lui.”
Thương Hải nghe thời, bực bội
Mất mặt, vội dọt đi nhanh.
Cường Láu cho khiêng tức khắc
Oan tình Xung được thanh minh.
Đinh Tĩnh khen thời Thiếp Hiệp
Có công cứu kịp Nghi Lâm.
Tiết trinh, vẹn toàn xanh mượt
Nhưng Bà chấp nhứt, linh tinh.
“Sao nó ngang nhiên chê trách:
“Ni cô xui xẻo”, tránh xa?”
“Sư Mẫu tha cho anh ấy
Chỉ vì giải cứu đó mà!”
“Còn nữa “Hồ Đại Ca” mãi
Bộ mê cậu trẻ đấy ư?
Tu hành, phải từ luyến ái
Về Chùa sám hối nghe chưa?”
Trở về Hoa Sơn, hôm ấy
Bất Quần trừng phạt Hồ Xung.
Cái tội đi cùng Đại Đạo
Giang hồ tiếng xấu tùm lum.
Biệt giam, núi rừng luyện kiếm
Trong hang, tu tỉnh một năm.
Cơm nước Linh San, Đại Hữu
Hoặc là đệ tử viếng thăm.
Bình Chi trở thành bạn thiết
Sư Đệ vừa mới nhập môn.
Sư Phụ vô cùng chăm sóc
Linh San, bỗng chốc đổi lòng.
Bình Chi, rõ ràng tuấn tú
Nhu hòa, thanh nhã, giống cha.
Hồ Xung ngoại hình kém nó
Xuề xòa, vui vẻ, lân la.
Hai chàng khác xa, nước / lửa
Bình Chi kín đáo, khôn lanh..
Hố Xung bình dân, cởi mở
Thật thà, biểu lộ, tâm lành.
Linh San, coi chàng, anh cả
Tình yêu, bạn trẻ khôi ngô.
Hai người sáp vô êm ả
Hồ Xung đau khổ vô bờ.
Cơm nước, bây giờ chấm dứt
Đại Hữu phụ trách thường xuyên.
Người hùng, thất tình, muốn khóc
Trót yêu Sư Muội như điên.
Má hồng, tình yêu mây gió
Nắng mưa cũng dễ đổi màu.
Tuấn tú khôi ngô, có giá
Nghiêm trang, thanh nhã nâng cao.
Ngày nào hai người luyện kiếm
Sáng tạo, tập luyện bên nhau.
Suối sâu, má đào kiều diễm
Cùng chàng kề cận vui sao!
õ õ
“Uyên Ương Kiếm” ồ vui quá!
Cô nàng hớn hở tung tăng.
Tay trong tay, má kề má
Đôi ta, kiếm cứ thênh thang.
Bây giờ, tình chàng hiu quạnh
Giai nhân say đắm Bình Chi.
Hồ Xung chuyên trì luyện kiếm
Cho lòng thanh thản, vô vi.
Hôm đó, trời mưa tầm tã
Nước đổ, vỡ một mảng tường.
Hồ Xung thử đường vô đó
Ô kìa! Hang động tuồn luôn.
Hai mươi bộ xương ngổn ngang
Xác chết, xương trắng đầy nền.
Bốn tường vẽ lên hình ảnh
Thế phá kiếm pháp rõ ràng.
Ngũ Nhạc Kiếm Phái còn yếu
Ma Giáo đánh xịu như chơi.
Thủ đoạn nhốt người sụp bẫy
Lưu manh Chánh Phái rởm đời.
Đầy dãy những lời, mạ lỵ
Giả nhân, giả nghĩa, quang minh.
Ngụy quân tử, rập rình thế
Trưởng Lão bị nhốt bất bình.
Hai mươi Trưởng Lão Thần Giáo
Kiếm pháp tuyệt diệu ảo huyền.
Hình vẽ đánh tan Ngũ Nhạc
Thế mà bị gạt bẫy liền.
Bốn bức tường thành kiên cố
Đói khát, đau khổ chết dần.
Vách kia, từng chiêu phá vỡ
Hoa, Tung, Thái, với Hoành Sơn.
ooọ
Hồ Xung học lần các thế
Kiếm pháp tiến bộ vô cùng,
Người hùng vui mừng quá cỡ
Hằng ngày, chàng cứ luyện công.
Hôm đó, Bá Quang ghé lại
Thơm ngon, rượu thịt vô cùng.
Yêu cầu chàng theo xuống núi
Có người muốn gặp Hồ Xung.
Lệnh Hồ bực mình từ chối
Vì đang thọ phạt cả năm .
Thế là giao tranh đánh mãi
Bá Quang, quyết giải được chàng.
Y bị Cao Nhân ép buộc
Phải mời cho được Hồ Xung.
Bị ép phải dùng độc dược
Cần có thuốc giải mới xong.
Y hứa tha chàng ba bận
Kiếm pháp dũng mãnh cao thâm.
Bây giờ, kiếm chàng phát triển
Nhưng vẫn đánh bại dễ dàng.
Mỗi lần thua, chàng vào động
Xem lại hình ảnh trên tường.
Chiêu thức tấn công, đỡ, chống
Cuối cùng thua hắn, đau không.
Bá Quang thắng chàng ba bận
Hồ Xung lại muốn vào trong.
Trong khi bực lòng, nổi hứng
Y nói to tiếng vô cùng:
“Sư Tổ Hồ Xung sống lại
Cũng không thể đối địch ta!
Dù cho vô ra, mãi mãi
Cũng bị đánh bại, đó mà!”
Được sửa bởi SNOW WHITE ngày Tue Jan 13, 2009 8:08 am; sửa lần 1.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn