Ngoài mưa trong chẳng không mưa,
Lòng ai như gió đong đưa lá vàng
Con người không ánh đạo vàng
Như trời không gió ngỡ ngàng làm sao..
...
Vâng, Tâm an nhiên là tâm tự tại Bồ tát. Muốn tâm an nhiên là tâm phải tỉnh. Muốn tâm tỉnh là tâm phải ở trạng thái lắng, lặng và tịnh. Kế đó tâm tiến đến trạng thái hư và sau cùng là tâm ở thể vô. Bát phong động mà tâm không động nhưng tâm vẫn thấy biết bát phong... ngẫu hứng xin thêm vài ý đạo cho vui, xin đừng chấp. Kính!
Gió thổi làm lay động muôn vật. Trong đời sống thường tình có tám thứ luôn luôn làm lay động lòng người, khiến sinh ra lắm điều bất an, vọng tưởng; đạo Phật gọi tám thứ đó là “tám ngọn gió”:
1. Lợi: điều gì làm cho thỏa mãn ý muốn của mình.
2. Suy: điều gì không làm thỏa mãn ý muốn của mình.
3. Hủy: lời chê bai sau lưng mình.
4. Dự: lời khen ngợi sau lưng mình.
5. Xưng: lời khen ngợi trước mặt mình.
6. Cơ: lời chê bai trước mặt mình.
7. Khổ: đau thương, buồn phiền.
8. Lạc: vui mừng, sung sướng
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn