Đêm về độc ẩm trốn cô đơn
Dõi bóng trăng khuya phách chập chờn Hồn gởi mây bay đi đáp nghĩa
Tâm hòa sương đọng để đền ơn
Gió kia chắc hiểu lòng ta nhỉ
Xin hãy xua tan mối giận hờn
Một mình ngồi dưới gốc thông già,
Đồi vắng chiều hoang dõi bóng xa.
Dòng suối lờ đờ không muốn chảy,
Đám mây lặng lẽ tự tan ra.
Dưới chân cỏ úa gom sầu thảm,
Chia bớt cô đơn cũng ráng mà.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn