Gửi: Tue Jan 15, 2008 1:40 am Tiêu đề: LỤC LONG CÔNG CHÚA NHÀN DU - (MINH HIỀN)
LỤC LONG CÔNG CHÚA NHÀN DU
Trả lời Nữ Sĩ tài hoa
“Học Trò Lười” quả sáng lòa văn chương.
Thơ ai thư tứ khác thường
Mượt mà, lưu loát, dễ thương vô cùng.
Lại thêm lý luận kiên cường
Buộc ai trốn học, đã nhường chức Vua.
Cô nàng đoạt giải ngày xưa
Chính ngay Sĩ Thảo cũng thua, chạy làng.
Nhà thơ dẫn chứng hình nàng
Lục Long Công Chúa, rõ ràng nhởn nhơ.
Tượng Ðài Tử Sĩ, gió lùa
Linh thiêng, trang trọng, sáu cô trang đài.
Tiểu thư trốn học tới nơi
Lao xao trò chuyện, nói cười tự nhiên.
o0o
Nhà thơ bút ngọc tài tình
Ỷ mình hùng biện, ỷ mình trên cơ.
Tội Diệu Huyền, một Ni Cô.
Hoa Sen tu tập, tuổi thơ nhu hòa.
Giai nhân chăm học, đó mà
Thông minh, duyên dáng, chẳng ưa chay lười. Không hề trốn học, rong chơi
Má hồng chơn chất, con người đoan trang.
Cô em tha thướt dịu dàng
Say mê chữ nghĩa, yêu trường, yêu thơ.
Cô nàng theo bạn, sáu cô.
Thầy Xuân chưa dạy, tình cờ nghỉ chân.
Buồn tình chinh chiến lan tràn
Lục Long Công Chúa hưởng nhàn cho vui.
Tượng Ðài Tử Sĩ đến ngồi
Chụp hình kỷ niệm để đời học sinh.
Cô em ham học, Diệu Huyền
Cô mê đọc sách, chảng ghiền rong chơi.
“Gió mưa là bịnh của trời
“Cúp cua” là bịnh Vua Lười đó thôi.
Xin đùa thi sĩ cho vui
Văn chương của bạn tuyệt vời tài hoa.
o0o
Diệu Huyền oan lắm, xin tha!
Ða năng. đa dạng, thật thà, thông minh
Cô em chăm học đã đành
Buộc cho “Trốn Học” “Oan tình Quan Âm”
Cảm ơn Nữ Sĩ họa vần
Ðọc qua thú vị, bạn vàng văn chương.
Cám ơn Diệu Huyền, bạn nàng!
Muội đang trong mộng tuyệt vời,
Tiếng ai thỏ thẻ đôi lời bên tai.
Giật mình tỉnh giấc ngủ say,
Quanh đây... nào có bóng ai chập chờn.
Một mình ở giữa đêm buồn,
Mà sao bụng dạ bồn chồn nôn nao.
Hay là dạo net xem sao?
Ngờ đâu lại gặp thi hào văn thơ.
Người mà muội vẫn mong chờ,
Vẫn hằng mến mộ trang thơ ngọt ngào.
Minh Hiền thi sĩ anh hào,
Muội xin ra mắt bái chào sư huynh.
Văn chương huynh quá tài tình,
Thơ huynh như đóa hoa quỳnh ngát hương.
Muội đây quả rất tầm thường,
Tánh tình muội vẫn luông tuồng ngông nghênh.
Văn thơ, chữ nghĩa gập ghềnh,
Vì xưa muội vốn nổi danh... "vua lười".
... ...
Vài câu sáo ngữ đầy vơi,
Dám xin huynh tỏ đôi lời thẳng ngay.
Diệu Huyền trốn học không đây?
Cả bầy lục quái trốn thầy rong chơi.
Tượng đài chiến sĩ thảnh thơi,
Chụp hình e ấp để đời mai sau.
Còn thêm tấm ảnh bên cầu,
Hoa sen đánh cắp giấu đâu, cùng bàn.
Trước ngôi đền Thánh mơ màng,
Lần này thất nữ hoang đàng nhởn nhơ.(*)
Xin huynh chớ có làm ngơ,
Bao công xử án cho vừa công minh!
Cám ơn huynh sẽ ngay tình!
Diệu Huyền hết chối tội mình ngày xưa.
Bạn không có quyền gửi bài viết Bạn không có quyền trả lời bài viết Bạn không có quyền sửa chữa bài viết của bạn Bạn không có quyền xóa bài viết của bạn Bạn không có quyền tham gia bầu chọn